MrHanU
Senior Member
Vẫn nói...dành cho bạn, người không bao giờ đánh mất niềm tin!!!
Tớ biết cậu đang buồn như thế nào! Nhưng cậu à, chưa bao giờ tớ nghĩ những điều đó thất bại,...,
Năm lớp 10, tớ đỗ thứ 34/35 vào chuyên Toán, khi mà tất cả người thân mong muốn 1 kết quả cao hơn, buồn, vì không đọc kĩ đề, vẽ sai hình,....vì chủ quan và hiếu thắng!!! lần đó tớ nghĩ, tớ đã biết, mình lớn hơn và biết suy nghĩ hơn, và thế là tớ biết tớ vẫn thắng!!!
Lớp 11, tớ thi loại đội tuyển Toán, ôn nhiều và cố gắng nhiều, và mình trượt, vì cô không lấy kết quả bài thi mà lấy theo chủ quan của cô....mình đã nghĩ mình thất bại, nhưng thực tế không phải thế, vì bị loại khỏi đội tuyển Toán mà mình tình cờ gặp Sinh, cũng may mắn là đỗ vào đội tuyển, đi thi, cho dù rớt, nhưng mình vẫn nghĩ những điều đó với mình là may mắn và chiến thắng!!!
Năm 12, tất cả với mình đều suôn sẻ, thi loại vòng 1,2,3 đều đứng nhất...thậm chí thi Tp tớ còn lập kỉ lục 19/20...thi hsg QG, cũng thắng,thực sự là mình đang đứng trên bờ cúa chiến thắng!!!!!!!!!!
Thắng bởi cái mơ ước thành bác sĩ của tớ sặp thành hiện thực,,,nhưng điều đó không đơn giản như mình nghĩ...mọi người nghĩ mình đã thất bại khi mà cái khả năng chiếm % nhỏ nhất đã rơi vào, tớ không đạt Giỏi vì Văn 6,5 đ...Y Hà Nội không ưu tiên hsg QG bằng khá tôt nghiệp,như 1 gáo nước lạnh dội vào mình, như đang đứng trên đỉnh cao rồi rơi xuống vực thẳm!!! 20/06, đã nghũ là quá muộn,...,nhưng cậu à....” Bắt đầu chưa bao giờ là muộn!”...tớ bắt tay vào ôn đh trong 1 tuần,1 tuần= 1 tháng!!! và cuối cùng tớ lại thắng!
Tớ hiểu rằng việc mình có được giải QG hay không chẳng có nghĩa lí gì cả,có chăng là 1 lần được cọ xát, được trải qua cảm giác thi cử!!! việc mình có bằng Giỏi hay Khá cũng thế, mình được thi đại học như bao bạn khác, được trải qua cùng cảm giác lo lắng, cùng cảm giác cố gắng, cảm giác chờ đợi, hồi hộp, và hạnh phúc!!!....
và vì thế chưa bao giờ tớ nghĩ tớ thua cả!!!
nhớ nhé!” Bắt đầu chưa bao giờ là muộn!”..........tớ tin là cậu sẽ làm được thôi!,khi nào hết stress thì pm cho tớ nhé! Mãi bên cậu!
Tớ biết cậu đang buồn như thế nào! Nhưng cậu à, chưa bao giờ tớ nghĩ những điều đó thất bại,...,
Năm lớp 10, tớ đỗ thứ 34/35 vào chuyên Toán, khi mà tất cả người thân mong muốn 1 kết quả cao hơn, buồn, vì không đọc kĩ đề, vẽ sai hình,....vì chủ quan và hiếu thắng!!! lần đó tớ nghĩ, tớ đã biết, mình lớn hơn và biết suy nghĩ hơn, và thế là tớ biết tớ vẫn thắng!!!
Lớp 11, tớ thi loại đội tuyển Toán, ôn nhiều và cố gắng nhiều, và mình trượt, vì cô không lấy kết quả bài thi mà lấy theo chủ quan của cô....mình đã nghĩ mình thất bại, nhưng thực tế không phải thế, vì bị loại khỏi đội tuyển Toán mà mình tình cờ gặp Sinh, cũng may mắn là đỗ vào đội tuyển, đi thi, cho dù rớt, nhưng mình vẫn nghĩ những điều đó với mình là may mắn và chiến thắng!!!
Năm 12, tất cả với mình đều suôn sẻ, thi loại vòng 1,2,3 đều đứng nhất...thậm chí thi Tp tớ còn lập kỉ lục 19/20...thi hsg QG, cũng thắng,thực sự là mình đang đứng trên bờ cúa chiến thắng!!!!!!!!!!
Thắng bởi cái mơ ước thành bác sĩ của tớ sặp thành hiện thực,,,nhưng điều đó không đơn giản như mình nghĩ...mọi người nghĩ mình đã thất bại khi mà cái khả năng chiếm % nhỏ nhất đã rơi vào, tớ không đạt Giỏi vì Văn 6,5 đ...Y Hà Nội không ưu tiên hsg QG bằng khá tôt nghiệp,như 1 gáo nước lạnh dội vào mình, như đang đứng trên đỉnh cao rồi rơi xuống vực thẳm!!! 20/06, đã nghũ là quá muộn,...,nhưng cậu à....” Bắt đầu chưa bao giờ là muộn!”...tớ bắt tay vào ôn đh trong 1 tuần,1 tuần= 1 tháng!!! và cuối cùng tớ lại thắng!
Tớ hiểu rằng việc mình có được giải QG hay không chẳng có nghĩa lí gì cả,có chăng là 1 lần được cọ xát, được trải qua cảm giác thi cử!!! việc mình có bằng Giỏi hay Khá cũng thế, mình được thi đại học như bao bạn khác, được trải qua cùng cảm giác lo lắng, cùng cảm giác cố gắng, cảm giác chờ đợi, hồi hộp, và hạnh phúc!!!....
và vì thế chưa bao giờ tớ nghĩ tớ thua cả!!!
nhớ nhé!” Bắt đầu chưa bao giờ là muộn!”..........tớ tin là cậu sẽ làm được thôi!,khi nào hết stress thì pm cho tớ nhé! Mãi bên cậu!