Theo bạn những đức tính gì quan trọng trong sự nghiệp nghiên cứu khoa học?
Theo tôi quan trọng nhất gồm vài đức tính sau (mà tôi thiếu):
1. Trung thực: tôi cảm thấy chưa thành thật với bản thân, nhiều khi hay tự lừa dối mình
2. Khiêm tốn: cái này tôi thiếu lắm, nhìn bề ngoài không ai biết nhưng tôi thì tôi biết ai cũng có một chút ích kỷ, tự tôn cao mà tôi thì quá đáng về cái này.
3. Cởi mở: đón nhận phê bình, tôi thì bảo thủ lắm. Ông già tôi mắng tôi thì tôi cứ giả điếc thôi, chẳng thèm tiếp thu lời nào...
4. Cần cù siêng năng: cái này cứ xem tôi có, nhưng mà nó không xuất phát từ những động cơ tốt hoặc đúng đắn, do đó thường tôi chỉ siêng một chốc thôi. Làm việc gì cũng chóng chán.
5. Làm việc tập thể: tôi thấy người Việt Nam cứ thế nào ấy. Chưa thấy ai mà tôi làm việc với có vẻ lịch sự và hợp tác như những người nước ngoài tôi từng tiếp xúc. Tất nhiên tôi cũng là ViêtNam nên chắc tôi có tính đó mà tự mình không nhận ra.
Tôi đặt làm đầu vì trong khoa học mà thiếu trung thực thì mắc tội to lắm. Các bạn đã nghe câu chuyện về tế bào ung thư Hela chưa? Tìm trên mạng thử xem, nếu không tôi sẽ kể nó vào một bài khác.
Bạn đánh giá xem bạn có thể đi theo sự nghiệp khoa học không? Riêng tôi thì tôi xem nghiên cứu khoa học là một phương tiện nuôi sống tôi mà thôi. Tất nhiên tôi sẽ cố không để tính xấu của mình ảnh hưởng đến công việc. Tuy nhiên nếu có cuộc sát hạch aptitude test thì tôi bị loại ngay
Theo tôi quan trọng nhất gồm vài đức tính sau (mà tôi thiếu):
1. Trung thực: tôi cảm thấy chưa thành thật với bản thân, nhiều khi hay tự lừa dối mình
2. Khiêm tốn: cái này tôi thiếu lắm, nhìn bề ngoài không ai biết nhưng tôi thì tôi biết ai cũng có một chút ích kỷ, tự tôn cao mà tôi thì quá đáng về cái này.
3. Cởi mở: đón nhận phê bình, tôi thì bảo thủ lắm. Ông già tôi mắng tôi thì tôi cứ giả điếc thôi, chẳng thèm tiếp thu lời nào...
4. Cần cù siêng năng: cái này cứ xem tôi có, nhưng mà nó không xuất phát từ những động cơ tốt hoặc đúng đắn, do đó thường tôi chỉ siêng một chốc thôi. Làm việc gì cũng chóng chán.
5. Làm việc tập thể: tôi thấy người Việt Nam cứ thế nào ấy. Chưa thấy ai mà tôi làm việc với có vẻ lịch sự và hợp tác như những người nước ngoài tôi từng tiếp xúc. Tất nhiên tôi cũng là ViêtNam nên chắc tôi có tính đó mà tự mình không nhận ra.
Tôi đặt làm đầu vì trong khoa học mà thiếu trung thực thì mắc tội to lắm. Các bạn đã nghe câu chuyện về tế bào ung thư Hela chưa? Tìm trên mạng thử xem, nếu không tôi sẽ kể nó vào một bài khác.
Bạn đánh giá xem bạn có thể đi theo sự nghiệp khoa học không? Riêng tôi thì tôi xem nghiên cứu khoa học là một phương tiện nuôi sống tôi mà thôi. Tất nhiên tôi sẽ cố không để tính xấu của mình ảnh hưởng đến công việc. Tuy nhiên nếu có cuộc sát hạch aptitude test thì tôi bị loại ngay