Vai trò người hướng dẫn trong nghiên cứu khoa học ở các cấp

Nguyễn Ngọc Lương said:
Khoan nói đúng sai. Cái này có nghĩa là cậu gặp thầy giỏi rồi, và cậu là người giỏi, hay cậu nghe người ta kể lại như vậy? Vì đây là viết cho người khác đọc, nên những gì "theo tôi nghĩ" sẽ khác những gì "nó là như vậy ở khắp mọi nơi".
Bác chẳng hiểu hay cố tình không hiểu, em cũng chẳng biết nữa.
Thôi, để em đi bắc thang hỏi ông giời vậy.
Chán lắm rồi.
Xin mời '1 ông giời' vào đây xử lý giúp em.
Have fun!
P/S: @Duong: em hãy làm những gì em hiểu. Anh thấy cô giáo em cũng là người biết cách để cho sinh viên biết động não đấy!
 
Sao lại cố tình không hiểu? Tôi nói rất rõ: những gì bạn nói là facts hay ideas? Nếu là sự thực/kinh nghiệm của bạn thì nếu cần cãi tôi sẽ yêu cầu bạn chứng minh, nếu là quan điểm/suy nghĩ của bạn thì nó lại là chuyện khác. Nếu sự thật là như vậy thì tôi học được một bài học mới. Nếu quan điểm bạn là như vậy thì tôi biết ngoài cách nghĩ của tôi còn có cách nghĩ khác.

Nói lan man đi trật chủ đề rồi, quay trở lại vấn đề bạn sinh viên kia hỏi đi. Tôi khẳng định lại một điều: những gì bạn tìm được ở đây là sự an ủi, động viên ?chứ sẽ không có giúp đỡ về chuyên môn cho bạn. Nói như vậy bạn hiểu rồi chứ?
Ngoài ra khi hỏi bạn nên rút kinh nghiệm: câu hỏi càng rõ ràng sẽ có câu trả lời càng bổ ích và càng có nó nhanh hơn.
Câu hỏi của bạn nó sẽ tương tự như cái analog này: Bạn muốn tìm nhà bạn của bạn ở hẻm 10 đường Lý Thái Tổ, Q10. Thay vì bạn hỏi: "bác tài ơi chỉ con hẻm 10 Lý thái Tổ, Q10" thì bạn hỏi "làm cách nào để tìm ra một địa chỉ mình chưa biết?" Vậy thì gây hiểu nhầm là phải rồi.
Tôi hiểu vấn đề của bạn và của cô giáo bạn: một lúc hướng dẫn cả chục sinh viên, tự mình không thể nghĩ ra đề tài mới cho sinh viên được, nên khuyến khích sinh viên đi tìm đề tài mới. Tôi cũng không có ý gì trách cô giáo của bạn khi tôi chưa hiểu rõ những khó khăn bó buộc thực tế của cô, nhưng tôi không cho đây biểu hiện thuần túy đáng ?biểu dương như cách bạn Trung nghĩ.
Một hướng giải quyết cho bạn nhé: bạn tìm thầy cô khác rảnh rang hơn, có đề tài hay mà bạn quan tâm. Thầy cô đó không nhất thiết ở trường mình, mà có thể ở trường khác, thậm chí ở thành phố khác. Với kinh nghiệm và kiến thức non nớt thì một ông thầy như vậy sẽ bổ ích hơn cho bạn. Nhớ rằng ông thầy ở đó để bạn bám vào: không có gì sai trái hay đáng xấu hổ trong chuyện đó cả. Ông thầy đó sẽ lãnh một phần trách nhiệm nếu đề tài của bạn dở hoặc làm không ra. (Đó là sự thực, nếu ai không đồng ý mời góp ý.)
Cuối cùng thì tôi sẽ nói: xin lỗi đã có hiểu nhầm và nặng lời với bạn.
 
Những gì các bác viết rất đáng để đọc và suy ngẫm. Theo quan điểm của tôi, với sinh viên, các bạn biết cách tìm và khai thác tài liệu, hiểu được những gì mình làm và so sánh được với những phương pháp khác trong khuôn khổ đề tài là đủ.

Đối với những người đã ra trường và đang đi làm tại Việt Nam, khi ai đó thốt lên "Ô tôi nghĩ ra một method mới" thì có hai khả năng
?1. Người đó chưa đào sâu tìm tòi tài liệu nên không biết rằng method đó người ta đã làm từ lâu rồi.
?2. Phương pháp mà người đó nghĩ ra không khả thi hoặc không thể hiệu quả bằng các phương pháp khác.

Có thể ai đó nghĩ tôi quá tiêu cực nhưng cứ nghĩ mà xem, chúng ta lạc hậu so với thế giới hàng trăm năm, đó là sự thật, nên hiện chỉ lo áp dụng những method đã có để giải quyết bài toán của ta đã mệt rồi chứ đừng nghĩ là mình se tìm ra method mới, hướng mới cho mệt.

Với bạn sinh viên, bạn có thể lao đầu vào tìm và đọc tài liệu, bạn có thể hỏi han, xin lời khuyên của nhiều người. Tuy nhiên
? 1. Cho dù bạn đã cầy nát tài liệu và sau đó tìm được 1 hướng cho mình thì cũng không thể khẳng định đó là hướng mới vì biết đâu những gì bạn đọc chưa đủ hoặc hướng đó người ta đã và đang làm nhưng chưa công bố.
? 2. Bạn là sinh viên, bạn nghĩ với thời gian vừa học vừa làm, với nền tảng kiến thức của một sinh viên, với thời gian bó hẹp trong 1-2 năm bạn có đủ khả năng để giải quyết vấn đề mới đó không?

Thân ái.
 
Nói lan man đi trật chủ đề rồi, quay trở lại vấn đề bạn sinh viên kia hỏi đi. Tôi khẳng định lại một điều: những gì bạn tìm được ở đây là sự an ủi, động viên  chứ sẽ không có giúp đỡ về chuyên môn cho bạn. Nói như vậy bạn hiểu rồi chứ?

Em chẳng hiểu được bác nữa rồi. Bác để em tâm sự đôi điều an ủi động viên em sinh viên nhé!

Em ơi, việc học hành và nghiên cứu khoa học của thế hệ trẻ chúng ta còn dài dài mãi mãi lắm lắm....Trong học tập, em cứ tích cực học thật kĩ, thật kĩ những bài giảng mà các thầy các cô đã giảng dạy cho em trên giảng đường. Trong thực hành, em phải luôn bám theo các thầy, cô, anh, chị mà làm và cố gắng làm cho chu đáo nhé. Em nên bảo các thầy các cô viết rõ ra những cái gì cần làm và vì sao phải làm như vậy. Những chỗ nào không hiểu thì hỏi luôn thầy cô trả lời giúp cho, đừng phải suy nghĩ nhiều làm gì, mết lắm, còn phải để thời gian để yêu đương và chơi bời nữa chứ, không lại phí mất cái tuổi thanh xuân vì cái tuổi nó đuổi mất cái xuân đi đấy em ạ. Nhớ kĩ cho anh một điều là, nếu có muốn hỏi thầy, cô thì phải hỏi lúc thầy cô đang rỗi rãi tươi cười vui vẻ nhé, kẻo thầy cô lại mắng cho là vô duyên. Những lúc nào thầy, cô bận quá, em ghé qua nhà thầy, cô mà hỏi nhưng nhớ là trước khi đi phải mua quà thật to cho thầy cô đấy nhé!
Chúc em sớm có được hướng và phương pháp mới trong nghiên cứu của mình và hãy tin rằng bọn anh luôn luôn ở bên cạnh để động viên an ủi em những lúc thí nghiệm bế tắc.
Các anh của em!

híc híc híc...... xài cái thể loại này chắc là bác thích lắm đây.

Câu hỏi của bạn nó sẽ tương tự như cái analog này: Bạn muốn tìm nhà bạn của bạn ở hẻm 10 đường Lý Thái Tổ, Q10. Thay vì bạn hỏi: "bác tài ơi chỉ con hẻm 10 Lý thái Tổ, Q10" thì bạn hỏi "làm cách nào để tìm ra một địa chỉ mình chưa biết?" Vậy thì gây hiểu nhầm là phải rồi.
 

Cái này em cũng đã nói trong mục 10, phần chốt hạ 'ù' của em rồi. Mong bác xem lại kĩ cho em.
Chốt hạ:
10. Bạn có thể nói rõ hơn nữa cái bạn đang chuẩn bị làm, khả năng phân tích và đánh giá của bạn về vấn đề bạn sắp làm, các anh, chị sẽ có thể góp ý chi tiết hơn những cái bạn đang hỏi.


Đối với những người đã ra trường và đang đi làm tại Việt Nam, khi ai đó thốt lên "Ô tôi nghĩ ra một method mới" thì có hai khả năng
1. Người đó chưa đào sâu tìm tòi tài liệu nên không biết rằng method đó người ta đã làm từ lâu rồi.
2. Phương pháp mà người đó nghĩ ra không khả thi hoặc không thể hiệu quả bằng các phương pháp khác.

Mình thấy cái này đúng lắm và mình cũng đã đề cập ý của nó trong bài viết của mình rồi
2. Hôm qua ngẫu hứng, trêu đùa em một tí. Chứ quả thực, trong nghiên cứu khoa học, những người nào tìm ra được hướng mới thì đó là những nhà khoa học nổi tiếng. Những người nào tìm ra được phương pháp mới thì sẽ được các công ty mua bản quyền ngay, lúc này thì vừa có tiếng mà vừa có 'xiềng'. Những người nào biết áp dụng những phương pháp thí nghiệm khác vào hướng nghiên cứu của mình thì làm cái gì cũng dễ và cũng dễ trở thành Giáo sư lắm.......hehehehehe.

Bác ơi, em mong bác hiểu cho em và em cũng đang xem có 'ông giời' nào giúp em và bac hiểu nhau hơn nữa không.

Cám ơn bác nhiều nhiều lắm.
 
Tôi không cho cách đùa của bạn Trung là lành mạnh. Tôi không hiểu thế bạn có thầy cô ở VN không và bạn có chút tôn trọng nào đối với họ không?
Tôi nói cho bạn rõ vì sao bạn sinh viên kia sẽ không nhận được giúp đỡ về chuyên môn:
1. Bạn hỏi phương pháp chung, câu trả lời sẽ là chung chung
2. Nếu bạn lên tiếng nhờ người tư vấn chuyên môn, thế thì cái mục đích tự làm, độc lập, sáng tạo để đi đâu?
3. Tôi không biết ai ở đây làm về insulin có tay nghề khá cả.
Không phải kể công, nhưng nếu tôi không viết bài "toát mồ hôi" mà bạn đọc liệu bạn có cung cấp cho chúng tôi đủ dữ kiện câu hỏi của bạn không? Hay chính bạn cũng cho rằng việc cô bạn bảo các bạn tự tìm hướng nghiên cứu là một điều nhạy cảm, không nên nói ra?
To bạn Trung: bạn không cần phải cám ơn tôi để tôi không trả lời lại. Tôi tự biết dừng lại đúng lúc. Và nếu bạn học bên Tây thì bạn biết câu: The world is a beautiful place because we have different thoughts chứ. Hiểu nhau đâu cần phải anh nói tôi gật.
 
Dạ, bác hỏi em xin phép được trả lời:
1. Em có rất nhiều thầy cô ở Việt Nam nhưng không có nghĩa tất cả những ai là thầy, là cô là em phải tôn trọng. Có những thầy cô những thầy cô thì em hết mực tôn trọng, đáng kính nhưng cũng có thầy cố thì xin thưa với ông bác rằng cũng củchuoi.com lắm lắm. Thực hư thế nào, em xin mời bác vào đọc lấy vài đầu báo, xem những vụ tiêu cực trong ngành giáo dục như thế nào. em cũng không muốn nói ra ở đây vì nó lại thuộc sang lĩnh vực chuyên môn khác, bác muốn bàn cãi vấn đề này, xin mời vào 4rum của Bộ GDDT. Nếu bác không tin điều đó là có thật, xin bác hãy mở to đôi mắt ra mà nhìn cái thực tế của giáo dục nước ta hiện nay. Vâng, thưa bác, em rất không muốn nói ở đây nhưng bác cũng phải cố mà hiểu cho ra hiện trạng thực tại của ngành giáo dục và nghiên cứu khoa học ở nước ta bây giờ chứ.
2. Em lại xin thưa với bác là không phải em sang bên Tây học em mới dám nói mạnh mồm như thế đâu thưa bác. Hồi em mới tôt nghiệp đại học, em cũng có đi tham gia một số hội nghị khoa học ở Việt Nam. Thưa bác, khi người ta giới thiệu ông Tiến sĩ A và bà Tiến sĩ B lên báo cáo, thưa bác, lúc đầu nghe cái tít có vẻ hoành tráng lắm, đến lúc lên em mới biết là cũng chẳng khác gì bananafruit.com, vâng, thưa bác, chuối cả cả quả!
3. Để làm được tất cả cái mới thì đầu tiên con người ta phải đổi mới kiểu tư duy, lối nghĩ, tư tưởng rồi sau đó là hành động và việc làm. Nói bác thông cảm và bỏ quá cho thằng em này chứ cái kiểu tư duy duy ý trí, bảo thủ đi kèm với mu mê như bác thì bao giờ đất nước ta mới thực sự đổi mới, với sánh vai được với các cường quốc 5 châu??? Bao giờ người dân trên đất nước tôi mới bớt khổ hạnh???
4. Thực ra em bảo bác là cám ơn bác rất nhiều chứ thực tình là em xin nói thẳng: Xin bác đừng nói nữa. Nếu bác muốn chứng minh cái bác làm là đúng thì nguyên liệu là Đại học Huế bây giờ đấy, bác áp dụng phương pháp của mình vào nghiên cứu đi, xem có ra kết quả không???
5. Từ giờ phút này, trong topic này, em chán nói với bác lắm rồi, mong bác đừng làm phiền em nữa. Em xin stop với bác tại đây
6. Em rất mong có một 'ông giời' nào đó nói rõ hơn cho bác hiểu cách tư duy và kiểu suy nghĩ của bác, Để em dỡ phải bác thang lên hỏi ông giời, mệt lắm, vì em cũng đang rất bận.

Em chẳng cám ơn bác tí nào!
 
Em có rất nhiều thầy cô ở Việt Nam nhưng không có nghĩa tất cả những ai là thầy, là cô là em phải tôn trọng. Có những thầy cô những thầy cô thì em hết mực tôn trọng, đáng kính nhưng cũng có thầy cố thì xin thưa với ông bác rằng cũng củchuoi.com lắm lắm
Thưa bác, khi người ta giới thiệu ông Tiến sĩ A và bà Tiến sĩ B lên báo cáo, thưa bác, lúc đầu nghe cái tít có vẻ hoành tráng lắm, đến lúc lên em mới biết là cũng chẳng khác gì bananafruit.com, vâng, thưa bác, chuối cả cả quả


Tôi nghĩ bạn nhầm về chuyên môn và đạo đức. Bạn có thể giỏi chuyên môn hơn thầy của mình, nhưng nếu bạn cho chuyên môn là cái hàng đầu để bạn nể trọng thì xin lỗi, bạn sẽ lâm vào tình trạng như những vị tiến sĩ mà bạn cho là củ chuối đấy.

Để làm được tất cả cái mới thì đầu tiên con người ta phải đổi mới kiểu tư duy, lối nghĩ, tư tưởng rồi sau đó là hành động và việc làm. Nói bác thông cảm và bỏ quá cho thằng em này chứ cái kiểu tư duy duy ý trí, bảo thủ đi kèm với mu mê như bác thì bao giờ đất nước ta mới thực sự đổi mới, với sánh vai được với các cường quốc 5 châu??? Bao giờ người dân trên đất nước tôi mới bớt khổ hạnh?

Thế bạn cho tôi cổ hủ chỗ nào? Rằng học sinh thì phải học thầy là sai à? Kiến thức học ở lớp là sai à? Rằng thầy giáo hướng dẫn thì phải có trách nhiệm giúp đỡ học sinh của mình là sai à? Là khi có khó khăn thì không nên gặp thầy à?
Tất cả những điều bạn nói đều do một nguyên nhân: bạn lấy hệ quy chiếu Việt Nam để làm bằng chứng cho luận điểm của mình trong khi tôi không nói cụ thể đến một hệ quy chiếu nào cả. Bạn có nghe báo VN bốc: hướng dẫn bọn NCS Việt Nam sướng thật, chả phải vất vả mấy. Khoan nói câu này đúng đến bao nhiêu % nhưng với câu nói đó có nghĩa là: bọn Tây thường bám riết thầy mỗi khi nó gặp vấn đề? Bạn cho như vậy là thụ động? Vậy thì hỏi bạn cái mới mà Việt Nam cần hướng tới là ở đâu? Ở Sao Hỏa chắc?

Thực ra em bảo bác là cám ơn bác rất nhiều chứ thực tình là em xin nói thẳng: Xin bác đừng nói nữa
Câu này mới thật buồn cười? Thế ra lịch sự là thế này à? Tôi thích thấy cái chân tướng của sự việc hơn vỏ bọc. Và tôi đã thấy nó chỉ cần qua vài cuộc trao đổi.

5. Từ giờ phút này, trong topic này, em chán nói với bác lắm rồi, mong bác đừng làm phiền em nữa. Em xin stop với bác tại đây
6. Em rất mong có một 'ông giời' nào đó nói rõ hơn cho bác hiểu cách tư duy và kiểu suy nghĩ của bác, Để em dỡ phải bác thang lên hỏi ông giời, mệt lắm, vì em cũng đang rất bận

Tôi thích cách nói đó và mong bạn lần sau không muốn nghe "thảo luận" nữa thì cứ tiếp tục như vậy. Có phải hơn những lời cảm ơn sáo kia không?
 
Nguyễn Ngọc Lương said:
Thế bạn cho tôi cổ hủ chỗ nào? Rằng học sinh thì phải học thầy là sai à? Kiến thức học ở lớp là sai à? Rằng thầy giáo hướng dẫn thì phải có trách nhiệm giúp đỡ học sinh của mình là sai à? Là khi có khó khăn thì không nên gặp thầy à?
Tất cả những điều bạn nói đều do một nguyên nhân: bạn lấy hệ quy chiếu Việt Nam để làm bằng chứng cho luận điểm của mình trong khi tôi không nói cụ thể đến một hệ quy chiếu nào cả. Bạn có nghe báo VN bốc: hướng dẫn bọn NCS Việt Nam sướng thật, chả phải vất vả mấy. Khoan nói câu này đúng đến bao nhiêu % nhưng với câu nói đó có nghĩa là: bọn Tây thường bám riết thầy mỗi khi nó gặp vấn đề? Bạn cho như vậy là thụ động? Vậy thì hỏi bạn cái mới mà Việt Nam cần hướng tới là ở đâu? Ở Sao Hỏa chắc?

Tôi cũng có cùng suy nghĩ với anh Lương ở việc này. Nhân đây copy bài của GS. Trần Kim Thạch trên Tập san Bách khoa Thời đại từ 1969 mời mọi ng đọc chơi. Cám ơn leminh trên NSHT.

http://www.nhasinhhoctre.com/forum/viewtopic.php?t=1522

Cuộc đời hoạt động của khoa học gia tại Đại học
 
Theo mình thì đối với sinh viên đại học ở Việt nam, sau khi tốt nghiệp định học lên cao tiếp thì chọn thầy giáo nào đó thiên về nghiên cứu, nếu định đi ra công ty làm việc thì chọn thầy nào thiên về làm thực tế. Sau đó, đến gặp thầy xin làm 1 phần trong dự án mà thầy đang làm thì sẽ ra được 1 cái luận văn tốt. Nếu theo thầy làm khoa học, có khi có tên trong "papers" thầy viết mà đi xin học bổng, nếu theo thầy làm thực tế, thầy bán được tiền có khi sẽ chia cho một ít mà tiêu.

Chọn nhầm người hướng dẫn thì hơi bị khổ :).
 
Trịnh Thành Trung said:
@ admin:
1. Các anh tách chủ đề ra như này, thì Tây mới hiểu được các anh, Tây mới hiểu được cuộc bàn cãi đang diễn ra như nào trong khi đó nó đang trong cùng một chủ đề tranh luận:
? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?- Ban đầu, em phản đối và chỉ trích bác Lương chỉ vì cái từ bám váy, bám quần
? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?- Tiếp theo, em gợi ý cho bác về chủ động và bị động, nhưng bác cũng đếch hiểu về cái này
? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?- Tiếp theo, em mở rộng một chút nữa về xã hội thì bác có vẻ nghĩ xã hội này là một mầu hồng lắm.

SHVN ko cấm đoán bạn mở rộng vấn đề đến mức nào tuy nhiên bạn cũng nên cân nhắc mục đích bài post của bạn. Cá nhân tôi thì ko thích các bài viết cứ chung chung mơ mơ hồ hồ chỉ có tác dụng náo động lòng trắc ẩn của người khác cũng như gây lúng túng không cần thiết cho các em HS/SV.

1. Nếu bạn muốn đả kích xã hội màu hồng thì bạn cần/ nên đưa ra một giải pháp/ đề xuất nào đó để giải quyết vấn đề đó. Hoặc chí ít cũng nên đưa ra một mô hình xã hội nào mà bạn tham tường để mọi ng thấy được là mô hình đó là hay và có những điểm thiết thực. Và nếu có thể bạn cũng sẽ nhận thấy màu đen ko chỉ có ở giới khoa học VN mà cũng có ở nhiều XH đã phát triển khác.

2. Còn nếu bạn muốn băt sâu cho xã hội thì bạn cần phải vạch rõ ông TS A / bà TS B tên là gì, công tác ở đâu, có những yếu kém hay lừa đảo gì. Tên bạn và địa chỉ đã cụ thể đó rồi nên chắc hẳn khi muốn tố cáo ai thì cần phải càng cụ thể càng tốt. Đây không phải là lần đầu tiên trên SHVN có những bài như vậy.


@Vinh: Không biết TS về nước đã có sẵn trong bụng những project nào để giới BI VN có thể cạnh tranh với BI thế giới trong cái xã hội "phẳng" này. Chúc Vinh sẽ có trở thành những ng hướng dẫn mà SV ko "khổ" :D.
 
Quả thật tôi chẳng hiểu bạn Trung này nghĩ như thế nào cả? Tại sao bạn cứ lôi đất nước nghèo nàn lạc hậu ra đề hù dọa mọi người nhỉ. Việt Nam nghèo nàn lạc hậu vì vô vàn lý do chứ không phải chỉ vì lý do làm khoa học dổm như cậu kể. Bật mí nhé: Kuwait nó không cần làm khoa học nó vẫn giàu hơn VN gấp chục lần đấy. Thái lan hồi xưa khoa học nó kém phát triển nhưng kinh tế nó vẫn hơn khối so với VN đấy. Chẳng lẽ làm khoa học để đưa đất nước đi lên lại không phải là một cách nhìn mầu hồng? Sao bạn không đi buôn?
Nếu cậu cho những người như tôi là báo hại cơm nhân dân thì tôi xin trả lời là hiện tôi mới chỉ báo hại gia đình mình thôi còn chưa biết báo hại ai cả. :wink:
Tôi thế đấy, tự cho mình dành thời gian cho những thứ vô bổ như kiểu học thuyết trung tâm đấy, vì tôi chẳng hô hào, chẳng thuyết giáo ai, chẳng hại ai cả và cũng chẳng ép ai phải trả lời hay tâng bốc gì cả.
Mà kể cũng lạ, bạn hô hào người dân nên nghĩ cho lợi ích riêng mình đi, đừng có bị kẻ mạo danh tập thể để tư lợi cá nhân. Đừng nhìn đời bằng con mắt mầu hồng...Thế những gì tôi đang làm: tự kiếm niềm vui xa xỉ bằng việc dành thời gian viết bài trên SHVN không phải vì lợi ích riêng của mình à? Tại sao nó lại bị phê phán?
P/S. Tôi thì tôi không suy nghĩ nhiều về bạn vì thực ra những gì bạn viết cũng dễ hiểu lắm, bộc trực lắm, chẳng có gì sâu xa ẩn ý khó hiểu cả.
 
Thế nhưng, khi có các câu hỏi gắn liền với thực tế như câu hỏi 'về con chim non, phải bổ xung enzyme vào thức ăn có đúng không?' thì chẳng có một ai đưa ra lời giải. Em cứ nghĩ mà buồn và thương cho con chim non của tác giả X (em quên mất tên rồi). Anh X ơi, người ta đang tập trung vào cái thuyết trung tâm cơ anh ạ, cái này nó cao siêu lắm nên chỉ có những con người 'siêu phàm' (ăn thì siêu, nói thì phàm) mới biết được.

Theo tôi hiểu thì bạn có tấm lòng giúp đỡ, bạn không sa đà vào cái học thuyết trung tâm cổ lỗ sĩ. Vậy bạn làm ơn giúp anh X trả lời câu hỏi trên ok?
 
@ admin:
1. Các anh tách chủ đề ra như này, thì Tây mới hiểu được các anh, Tây mới hiểu được cuộc bàn cãi đang diễn ra như nào trong khi đó nó đang trong cùng một chủ đề tranh luận:
? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?- Ban đầu, em phản đối và chỉ trích bác Lương chỉ vì cái từ bám váy, bám quần
? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?- Tiếp theo, em gợi ý cho bác về chủ động và bị động, nhưng bác cũng đếch hiểu về cái này
? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?- Tiếp theo, em mở rộng một chút nữa về xã hội thì bác có vẻ nghĩ xã hội này là một mầu hồng lắm.
2. Thư gửi bác Lương

Thực ra, em cũng chẳng muốn nói chuyện với bác Lương nữa đâu, nhưng vì các anh admin đã có công mở ra topic này thì em lại được dịp để thưa chuyện với bác

Bác Lương thân mến, qua một số cuộc trò chuyện, tranh luận với bác trên diễn đàn, em cũng được hiểu thêm về bác nhiều lắm, em hiểu con mắt bác đang nhìn xã hội với một mầu hồng tươi roi rói và em nghĩ với con mắt nhìn đời như này cùng với những khả năng bám váy, bám quần của bác, Hơn nữa, trong những điều kiện thuận lợi khi bác được núp cái bóng nhỏ bé của mình dưới những cái ô, cái dù thì bác sẽ là người rất dễ thành công để chiếm đoạt một vị trí cao trong xã hội hiện tại của chúng ta. Em biết, người như em không thể làm được cái điều cao quí đó trong xã hội bây giờ. Em chỉ hợp với những người nghĩ đuợc, nói được và làm được nhưng khi làm thì những kẻ người đời kia chẳng chịu cho em làm và cuối cùng, em sẽ ?rất dễ trở thành kẻ bất mãn của xã hội này.

Viết đến đây em lại càng thấy thương cho người dân lao động trên đất nước em. Những người trực tiếp làm ra của cải vật chất để nuôi sống xã hội, những người trực tiếp đóng góp tiền của vào ngân khố Quốc gia, ngân khố Quốc gia lại trích ra để nuôi sống cái Đại học Huế nhỏ bé của bác, nuôi sống cả một hệ thống khoa học 'sừng sững' của nước nhà, Việc nuôi sống cái ĐH của bác cũng chỉ mong muốn rằng cái ĐH đó đào tạo ra nguồn nhân tài mới, nguồn nhân tài này sẽ góp tài năng và trí tuệ của mình để nâng cao mưu cầu hạnh phúc ấm no cho người dân lao động. Nhưng, sự thực phũ phàng đã xảy ra, với cách làm và quản lý khoa học ở chỗ bác (em xin đuợc nói riêng, còn nói chung thì vô tội vạ, nhiều lắm, mong bác cố nặn óc mà suy nghĩ ra) thì có phải là vô đạo đức không? có phải là sự lừa dối lên công sức lao động của người dân trên đất nước em không? Một việc làm quả thật là đểu cáng!

Chỉ có những người dân lao động trên đất nước em, vì quá tin vào cái mầu hồng của xã hội để đến bây giờ bao nỗi đắng cay cơ cực trong cuộc sống vẫn còn đọng lại trên đôi vai họ, họ phải làm tất cả, từ phát minh ra cái máy gặt lúa, máy gieo lúa, máy thái sắn....vv. Có những anh hai lúa còn ước mơ chế tạo máy bay để sử dụng trong nông nghiệp, có những anh mới học hết lớp 3 nhưng cũng biết cách tính toán lực để chuyển nhà qua ao, rồi những may móc trong xử lí ô nhiễm môi trường ở Hòa Bình được tạo ra cũng không phải là người nghiên cứu khoa học. Trong chăn nuôi trồng chọt, người nông dân trên đất nước em cũng phải mua các loại giống cao sản, ưu việt trong tính kháng sâu bệnh và điều kiện khắc nghiệt của môi trường với một cái giá cắt cổ lè lưỡi, muốn có những chế phẩm tốt trong chăn nuôi và nuôi trồng thủy sản thì cũng phải nhập khẩu cả. Họ dường như đã bị mê muội bởi cái mầu hồng của xã hội mà không chút đứng lên phản đối. Khi có những vụ việc tai tiếng, đểu cáng của những bọn người kia gây ra thì họ lại quá tin vào câu nói cửa miệng đã làm mê tịt lòng họ 'người này tuy không có năng lực trong công việc, làm thất thoát của nhà nước nhiều tỉ đồng, nhưng họ có đạo đức tôt. Thôi thì, tha cho họ'. Quả thực, thưa bác, ngu hết chỗ để nói. Tại sao người dân trên đất nước em không đồng lòng phản đối những người lãnh đạo không có đủ năng lực nhưng lại có cái 'đức' kia? Tại sao người dân trên đất nước em không hiểu được 'Nhiệt tình cộng với ngu dốt thì chỉ là thằng phá hoại' hại dân, hại nước.

Nếu không tin, xin bác hãy vài lần vi hành về những vùng quê có nền kinh tế phát triển chẳng hạn vùng trồng chè Thái Nguyên, Phú Thọ... vùng nuôi trồng Thủy sản ven biển Việt Nam. Khi đến nơi, bác cứ giới thiệu là có ông Tiến sĩ A, bà Tiến sĩ B về thăm vùng, vâng thưa bác, lúc đầu, bà con nhà ta cũng nhìn những ông Tiến sĩ ấy bằng con mắt đáng kính lắm. Nhưng xin bác, hãy nán lại và cùng nghe họ tâm sự, họ sẽ nói là 'Khoa học các ông chỉ là bọn ăn tục, nói phét, bao nhiêu các chế phẩm sinh học phục vụ trong chăn nuôi và nuôi trồng bọn em đều phải nhập từ Trung Quốc, Đài Loan, Hàn Quốc cả'. Em thực sự nói lời xin lỗi với những ai làm khoa học chân chính nhưng xin thưa, đó là sự thật, sự thật đau lòng và rất phũ phàng. Nhưng chúng ta cần phải hiểu về cái sự thật ấy, có thế, chúng ta mới thoát ra được cái kiểu cách đểu cáng này.

Trở lại cái diễn dàn của chúng ta, bác cứ thử để ý xem, khi có những câu hỏi lí thuyết đại khái kiểu 'học thuyết trung tâm?' thì vô số nhao nhao trả lời, trả lời lấy được. Em biết, có những người chẳng hiểu bản chất của sự việc nhưng vẫn nhao nhao lên trả lời theo kiểu phô diễn kiến thức, đầu chẳng ra đuôi, đuôi chẳng ra đầu. Những cái thứ câu hỏi như kia, xin hãy khép lại và đưa nó về quá khứ đi, vì hiên tại, bản chất của sự việc đã được phơi bày ra hết, con người đã ứng dụng được khá nhiều bản chất của nó trong đời sống rồi. Xin đừng lôi ra mà hù dọa thiên hạ nữa. Thế nhưng, khi có các câu hỏi gắn liền với thực tế như câu hỏi 'về con chim non, phải bổ xung enzyme vào thức ăn có đúng không?' thì chẳng có một ai đưa ra lời giải. Em cứ nghĩ mà buồn và thương cho con chim non của tác giả X (em quên mất tên rồi). Anh X ơi, người ta đang tập trung vào cái thuyết trung tâm cơ anh ạ, cái này nó cao siêu lắm nên chỉ có những con người 'siêu phàm' (ăn thì siêu, nói thì phàm) mới biết được.
Lòng đau như cắt khi nghĩ về những người dân lao phải chổng mông lên trời để nuôi cái bọn đểu cáng, nước mắt đầm đìa vì thương cảnh con chim non của tác giả X.
?
Cuối thư, em chúc bác gặt hái được nhiều thành công trong mơ ước của bác. Em xin nhắc nhở bác một điều, nếu có bám váy, bám quần thì bám nhẹ nhẹ thôi, kẻo rách quần của người ta, người ta lại 'đập' bác đấy.

Chẳng có gì phải cám ơn bác cả

Bye bye...

P/S: Em hy vọng sang năm được vào Huế công tác một thời gian, nếu có thể , em với bác gặp nhau trực tiếp để bàn bạc về vấn đề này. Bác còn biết được nhiều điều thật về em, chứ không chỉ đơn thuần như bác nghĩ đâu.
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
11,649
Messages
71,548
Members
56,922
Latest member
188bettone
Back
Top