Giải trí tí

Nguyễn Ngọc Lương

Administrator
Staff member
Câu gốc là “Gió đưa cành trúc la đà – Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”.
Anh ta liền dịch, gió đưa cành trúc – thành roi tre, la là con la, đà thành lạc đà. Thiên Mụ là vợ trời. Cứ thế, ca dao Việt Nam đến với bạn đọc toàn cầu cách đây cả thế kỷ.
Khổ cho anh Tây kia là có một thi nhân Việt giỏi cả hai thứ tiếng biết được. Ổng xem bản dịch và ngửa mặt lên trời than.
Vốn là người hóm hỉnh, ông dịch ngược trở lại tiếng Việt như sau “Roi tre vun vút vung ra//Lũ lạc đà với lũ la chạy cuồng//Vợ Trời giáng một hồi chuông//Gọi về ăn bát canh xương gà Tầu”.


copy từ blog Hiệu Minh
 
Nhưng thơ dịch ra thì không vần gì hết

Cười thì post cho mọi người chuyện cười đọc cho đã :hoanho:
[FONT=Verdana, Arial]Có lời

Một người thắc mắc với bạn:

- Không hiểu sao cứ mỗi khi mồi điếu thuốc là cậu lại toét miệng cười, chắc là thuốc ngon lắm hả?

- Đâu có, mình vừa đọc sách thấy bảo rằng hút một điếu thuốc tổn thọ 5 giây, cười một cái tăng thọ 10 giây. Vậy là mỗi lần hút thuốc mình phải cười để kiếm lời 5 giây cho cuộc sống.


o O o​


Hai ông nghiện thuốc lá nói chuyện với nhau:

- Hút thuốc nhiều hỏng hết cả giọng.

- Đúng vậy! Giá mà ông nghe tiếng thét của vợ tôi, mỗi khi tôi làm rơi tàn thuốc xuống thảm.


o O o​


- Hôm nay, cô thư ký của mình đã tặng mình một nụ hôn nóng bỏng nhất trong đời.

- Thế ư? Cô thư ký của cậu đã hôn kiểu gì vậy?

- Cô ta quên không nhả điếu thuốc đang cháy dở ra khỏi miệng.
[/FONT]
 
Có bài này lạ mọi người xem nhé (from http://www.x-cafevn.org/node/451)
Lần đầu làm chuyện "ấy"...


Dany Công tử
Lời tòa soạn X-cafe: Xin cảm ơn bạn Dany đã cho phép X-cafe đăng lại bài viết dí dỏm này!
post61691129767865el0au8.jpg


Hôm qua là một ngày vô cùng trọng đại.

Đó là lần đầu tiên tôi làm chuyện "ấy"...

Mình chưa hề có tí kinh nghiệm gì trong chuyện này cả nên trong lòng cảm thấy hồi hộp và lo lắng... Nhưng mà nghe người ta bảo là làm chuyện này sung sướng lắm, hứng khởi lắm, sướng tê hết cả người nên mình cũng thấy hứng khởi, chỉ muốn lao đến làm chuyện đó ngay. Làm được chuyện "ấy" rồi mình sẽ chính thức trở thành người lớn!!!

Được những người lớn kể về chuyện họ làm chuyện ấy mà mình muốn tan thành một đống nước.

Mình đã chuẩn bị rất kỹ cho lần đầu tiên này vì sự kiện này thật quan trọng đối với cuộc đời mình.

Để đến được chốn hành sự thì tôi phải chuẩn bị cho tươm tất, thơm tho.

Tôi mặc underwear đen kiểu cổ điển có cách điệu với những họa tiết như hình mặt trời bên góc phải,hình mặt trăng bên góc trái và chính giữ bên dưới là hình chiếc lá tươi. Nó có chất liệu 100% cotton,nghe mọi người nói là chất liệu này co dãn và hút ẩm tốt. Tôi còn nhỏ, chưa đủ tuổi, đầu óc có mỗi một mẩu tri thức nên ko hiểu được bản chất của hai việc này có gì quan trọng đối với hoạt động của mỗi con người, có ai thông thái giải thích dùm cái.

Cái quần này cũng có sự tích của nó. Cái quần ko phải tui mua mà là của thằng Đỗ Anh bạn tôi tặng cho tôi,nhưng cũng không phải của thằng đó mua mà là một người bạn gái bình thường của nó tặng nó nhân dịp sinh nhật. Câu chuyện thì dài lắm nhưng có thể tóm tắt như sau:

- Cô gái tên là Hương định đi mua quà sinh nhật tặng cho bạn Đỗ Anh nhưng không biết mua gì nên rủ bà chị đi mua, tiện thể đi mua linh tinh các thứ sột soạt khác. Hai chị em đều quán triệt sâu sắc một phương châm là phải mua quà nào mà có ý nghĩa và tần số sử dụng cao, gần gũi với đời sống. Đã ko mua thì thôi,đã mua là ko mua mấy thứ đồ bày, chả dùng được mà chỉ để vứt lăn vứt lóc chả ra sao cả.

- Hai chị em tí tởn lên Vincom Plaza để mua. Đi vòng vèo, bàn thảo mãi ko biết mua gì, bỗng đi ngang qua cửa hàng đồ lót nam nữ Jbuzz thấy ngay hình một anh chàng to đùng đứng lổm ngổm treo trên tường nên nảy ra “sáng kiến”… Cô em bắt đầu hình dung ra hình ảnh anh Đỗ Anh trong đầu. Rồi đưa tay nắn bóp vào không khí để phác thảo ra dung lượng kích cỡ của đối tượng cho đến khi mang đến một quyết định chuẩn nhất cho vật phẩm cần mua. Sau đó Hương và cô chị vào cửa hàng và sờ soạng các sản phẩm để chọn mua.

Tối đi sinh nhật Đỗ Anh ở quán karaoke cô gái tên Hương tặng quà cho bạn Đỗ Anh kèm theo một nụ cười tựa nắng mai. Mọi chuyện chỉ giản đơn có thế cho đến khi ăn uống hát hò chán chê rồi, người yêu của Đỗ Anh bảo để em bóc quà xem mọi người tặng gì nhé. Mọi người đến dự cũng đồng ý với ý kiến đấy. Người yêu Đỗ Anh bóc quà ra, nào là dầu gội đầu, nào keo vuốt tóc, rồi đồng hồ… Thực ra quà tặng thì ai mà nhớ cái nào là của ai, nhưng cô gái tên Hương kia đến muộn lại đựng quà trong một cái túi nilon đen đầy khiêu khích nên người yêu Đỗ Anh nhớ. Cho nên đến khi mở cái quà đó ra người yêu Đỗ Anh nhận ra ngay: “Đây quà của ai nhỉ, à đúng rồi, của chị Hương”. Mở ra một cái hộp có hình một anh chàng mặc đúng một chiếc underwear trong một tư thế khiêu chiến và một chiếc quần lót có hình dáng như đã mô tả bên trên! Người yêu Đỗ Anh cười bí hiểm và nhìn Hương với ánh mắt đầy huyền bí: “Chị Hương tặng quà giống em”… Cô gái tên Hương vốn có bản tính xì tin, nhưng trước tình thế quà tặng xì tin của mình bị phơi trước bao nhiêu người - cô ấy cười giả lả rồi chuyển sang nói chuyện… kinh tế Việt Nam trong tương lai sau thời hội nhập WTO.

- Lúc sinh nhật xong xuôi, tôi về nhà Đỗ Anh chơi. Xem lại quà, nhiều quà quá, Đỗ Anh bảo cái quần kia cỡ đó nó hơi to nó ko mặc vừa, và còn đồng hồ tao cũng có nhiều rồi - mày thích cứ lấy. Tôi cũng có nhiều đồng hồ roài nên lấy cái quần.Theo đánh giá chủ quan của tôi thì cô gái tên Hương đã tưởng tượng quá lố kích cỡ và dung lượng của bạn Đỗ Anh nên chọn mua sản phẩm ko phù hợp với kích thước thật của đối tượng. Nếu bạn đó mua cho tôi thì vừa.

Bên trên là sự tích cái quần Jbuzz có mặt trăng,mặt trời và 1 chiếc lá tươi.

Tóm lại cái quần trông rất sang trọng, tôi coi đây như là biểu hiện của sự hào hứng và trân trọng với sự kiện lớn của đời sắp diễn ra ...

Trở lại với sự chuẩn bị cho sự kiện lớn của đời tôi.

Phủ bên ngoài chiếc jbuzz đen là chiếc quần ngố thoáng mát cũng màu đen rách tua dua ngang đùi. Ý nghĩa của chiếc quần này là sự thể hiện một phần cá tính của tôi - sự giản dị từ phía bên ngoài.

Áo cũng là một phần khá quan trọng. Áo vẫn luôn đứng thứ hai về sự thu hút con mắt của mọi người, chỉ đứng sau cái quần. Điều đó là hiển nhiên và là quy luật muôn đời vì trong thực tiễn đời sống cái áo chỉ có chức năng che lấp những thứ quá giản dị so với cái quần.

Tôi mặc một chiếc áo pull có in hình đầu lâu xương chéo trước bụng, nó hoàn toàn ko có ý nghĩa gì đối với tôi cả nhưng có ý nghĩa sâu sắc với các cột điện cao thế trên toàn quốc.

Tôi vuốt keo romano và cũng xịt nước hoa lọai này luôn. Thật tình đa phần mọi người đều thích mùi romano nhưng tôi thì thích mùi keo Double Rich cơ, nhưng hôm nay làm chuyện “ấy” nên tôi muốn chiều theo số đông.

Tôi bắt đầu xuất phát để đi làm chuyện “ấy”.Trong túi tôi đã có sẵn một thứ vô cùng quan trọng để hoạt động “ấy” của tôi có thể diễn ra trôi chảy và toàn vẹn …

Diễn biến tâm lý của nhân vật “tôi” lúc ấy là sự trỗi dậy đa chiều của cảm xúc… Năm nay tôi đã 21 tuổi rồi mà chưa một lần được làm chuyện “ấy”…

Tôi cũng chưa rõ lắm sẽ phải làm chuyện “ấy” thế nào, phải đút đút gì đó ra sao hay có phải làm gì trước khi đút không…

Nếu làm ko đúng thì sao, ngại thật… Nhưng mà nghe mọi người nói cũng đơn giản thôi nên cũng có yên tâm phần nào… Rồi sẽ được sung sướng lắm, dù chưa rõ là sẽ sung sướng chỗ nào nhưng cũng thấy lòng trào dâng sự náo nức.

Và cuối cùng thì tôi cũng đã đến…

Và cuối cùng tôi đã đến nơi tôi sẽ được đút

Và cuối cùng tôi đã đến được nơi tôi sẽ được đút và trở thành người lớn

Sau một lúc khởi động và làm những thao tác căn bản để chuẩn bị làm người lớn…

Đối phương đã sẵn sàng ở đó chờ tôi đút.

Người tôi nóng ran, mồ hôi bắt đầu chảy lăn tăn trên từng thớ thịt trên khắp cơ thể, tôi cầm cái “ấy” và chuẩn bị đút.

Cái “ấy” của tôi chỉ còn cách lỗ 10 centimét… chỉ 10 centimét nữa thôi tôi sẽ thành người lớn…. Tôi nhắm mắt, nín thở, cầm cái “ấy” xông thẳng vào cái lỗ…

9 centimét ….

8 centimét……..

7 centimét…………

...........................

...............................

3 centimét…..

2 centimét ……

1 centimét………

………….

Xoạpzzzz!!!

….

………………………..

Cái ấy của tôi đã nằm gọn trong lỗ…

Tôi nhắm mắt lại, một sự sung sướng trào dâng trên toàn cơ thể…

… Và tôi đã thành người lớn….

………

…………

…………..

Sướng!

………………………..

Tôi đút 1 cái, sướng tê người!

…. Rồi đút cái thứ 2, không thể kìm nổi sự sung sướng lại nữa!

... Đút cái thứ 3, xúc cảm trào đang tột đỉnh!















Vậy là tôi đã đút được những lá phiếu của mình vào lỗ của hòm bỏ phiếu… Tôi đi bỏ phiếu cho cả bố và mẹ tôi, tổng cộng đút 3 cái phiếu… Chà, cái cảm giác này thật là sung sướng quá, tôi đã hoàn thành được trách nhiệm và nghĩa vụ của một người công dân là đi bỏ phiếu bầu cử quốc hội.

Tôi cũng đã thành người lớn rồi các bạn ạ…

Đó là chuyện về ngày bầu cử quốc hội trong sáng và thánh thiện của Dany.

Ủa,các bạn làm sao vậy?
12.gif




++++++++++++++++++++

Phụ lục (Cảm nghĩ thật sự về việc bầu cử ở nước ta):

- Chủ quan tôi nghĩ nếu mà ko cho cái kiểu một người có thể đi bầu cử cho cả nhà thì toàn quốc may ra được trên dưới 50% người dân đi bầu là cùng. Nơi tui bỏ phiếu ai cũng đi bầu hộ cả nhà.

- Em bầu người có đức có tài dựa vào phương pháp xem tướng vì mới chỉ được phát có một tờ giấy ghi qua loa về tiểu sử và chức vụ của họ,vì nó quá đơn sơ nên em bị đau đầu. Cuối cùng em bầu cho một anh còn trẻ có cái mũi cà chua theo tướng số là rất giầu, một bác gái có đôi mắt rất dịu dàng như nước hồ mùa thu và một bác trai có đôi lông mày rậm như em.

- Con số người đi bầu có lẽ cũng thể hiện sự tín nhiệm đối với Đảng và Nhà Nước. Các con số 98 hay 99% đều đẹp như mơ.

- Không nên bắt ép,chèn ép người ta đi bầu. Đọc trên vietnamnet thấy có những nơi sau khi đi bầu cử xong, công nhân phải đem thẻ cử tri đã được đóng dấu về nộp lại cho phòng tổ chức. Nếu ai không có thẻ hôm sau sẽ không được vào cổng làm việc và tất nhiên tháng đó sẽ không được xét bình bầu A, B, C cuối năm sẽ bị cắt thưởng.

Chuyện chưa đi bầu cử người ta gọi điện đến tận nhà yêu cầu đi hay... đọc hẳn tên trên loa phường là chuyện... bình thường. Ai dám gan to không đi? Thách kẹo!

- Em đã đi bầu rồi,và những lời bên trên là em thật thà phát biểu sau khi đúc rút từ thực tế thôi, có chỗ nào nông cạn hay có cái nhìn lệch lạc thì xin các bác công an blog thông cảm, xin đừng đàn áp em.
Nguồn: Dany Công tử
 
Câu gốc là “Gió đưa cành trúc la đà – Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”.
Anh ta liền dịch, gió đưa cành trúc – thành roi tre, la là con la, đà thành lạc đà. Thiên Mụ là vợ trời. Cứ thế, ca dao Việt Nam đến với bạn đọc toàn cầu cách đây cả thế kỷ.
Khổ cho anh Tây kia là có một thi nhân Việt giỏi cả hai thứ tiếng biết được. Ổng xem bản dịch và ngửa mặt lên trời than.
Vốn là người hóm hỉnh, ông dịch ngược trở lại tiếng Việt như sau “Roi tre vun vút vung ra//Lũ lạc đà với lũ la chạy cuồng//Vợ Trời giáng một hồi chuông//Gọi về ăn bát canh xương gà Tầu”.


copy từ blog Hiệu Minh

Hảo hảo:hoanho::hoanho::hoanho::hoanho::hoanho:
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
11,649
Messages
71,548
Members
56,917
Latest member
sv368net
Back
Top