Ước mơ

SNOW

Senior Member
Ước mơ

[FONT=Verdana, Arial]Có một cậu bé sống cùng với cha của mình, một người làm nghề huấn luyện ngựa. Do công việc, người cha phải sống như một kẻ du mục. Ông đi từ trang trại này đến trang trại khác để huấn luyện các chú ngựa chưa được thuần hóa. Kết quả là việc học hành của cậu bé không được ổn định lắm. Một hôm, thầy giáo bảo cậu bé về viết một bài luận văn với đề tài "Lớn lên em muốn làm nghề gì?".

Đêm đó, cậu bé đã viết bảy trang giấy mô tả khát vọng ngày nào đó sẽ làm chủ một trang trại nuôi ngựa. Em diễn đạt ước mơ của mình thật chi tiết. Thậm chí em còn vẽ cả sơ đồ trại nuôi ngựa tương lai với diện tích khoảng 200 mẫu, trong đó em chỉ rõ chỗ nào xây nhà, chỗ nào đặt làm đường chạy cho ngựa.

Viết xong, cậu bé đem bài nộp thầy giáo.

Vài ngày sau, cậu bé nhận lại bài làm của mình với một điểm 1 to tướng và một dòng bút phê đỏ chói của thầy "Đến gặp tôi sau giờ học".

Thế là cuối giờ cậu bé đến gặp thầy và hỏi:

- Thưa thầy, tại sao em lại bị điểm 1?

- Em đã hoạch định một việc mà em không thể làm được. Ước mơ của em không có cơ sở thực tế. Em không có tiền thân lại xuất thân từ một gia đình không có chỗ ở ổn định. Nói chung, em không được một nguồn lực khả dĩ nào để thực hiện những dự tính của mình. Em có biết để làm chủ một trại nuôi ngựa thì cần phải có rất nhiều tiền không? Bây giờ tôi cho em về làm lại bài văn. Nếu em sửa chữa cho nó thực tế hơn thì tôi sẽ cứu xét đến điểm số của em. Rõ chưa?

Hôm đó, cậu bé về nhà và nghĩ ngợi mãi. Cuối cùng cậu gặp cha để hỏi ý kiến.

- Con yêu, chính con phải quyết định vì ba nghĩ đây là ước mơ của con.

Nghe cha đáp, cậu bé liền nhoẻn miệng cười và sau đó đến gặp thầy giáo của mình:

- Thưa thầy, thầy có thể giữ điểm 1 của thầy, còn em xin được giữ ước mơ của mình.

Nhiều năm trôi qua, vị thầy giáo đó đã tình cờ dẫn 30 học trò của mình đến một trang trại rộng 200 mẫu để cắm trại. Thật tình cờ, hai thầy trò đã gặp nhau. Cầm tay, thầy nói:

- Này, khi anh còn học với tôi, tôi đã đánh cắp ước mơ của anh, và suốt bao nhiêu năm qua tôi cũng đã làm thế với bao đứa trẻ khác, tôi rất ân hận về điều đó.

Nghe thầy nói thế, cậu bé nay đã là ông chủ vội đáp:

- Không, thưa thầy, thầy không có lỗi gì cả, chẳng qua thầy chỉ muốn những gì tốt đẹp sẽ đến với học trò của mình mà thôi. Còn em chỉ muốn theo đuổi tới cùng những khát vọng của đời mình.
[/FONT]

@-@: Một câu chuyện ý nghĩa!!

Ước mơ có một sự huyền hoặc diệu kì. Cho dù là ước mơ đang ấp ủ hay đã trở thành hiện thực thì đều nuôi dưỡng tâm hồn khỏi những cằn cỗi và chai đá. Ai đó đã từng nói, biết ước mơ là đã thành công một nửa, nên người thiệt thòi nhất là người bị tước đoạt ước mơ và người nghèo nàn nhất là người không có nổi một ước mơ cho bản thân mình. Vì vậy, còn gì thú vị hơn là cùng nhắm đôi mắt lại và mơ ước? ...
 
Tuổi 17 đủ để bạn nhận ra rằng bạn là ai, bạn cần làm gì..
17 tuổi đủ để bạn hiểu ra rằng,bạn đang đứng ở đâu, vị trí và tầm ảnh hưởng như thế nào...
Fighting - cause i have aim!!
Chúc các bạn 12 có những lựa chọn đúng đắn !!
 
hay thật!mà sao không chúc các bạn lớp 9 nhỉ?lớp 9 cũng cần chọn trường chứ bộ!:mrgreen:
Chúc anh chị 12 may mắn,đúng đắn chọn trường để đi đến nghề nghiệp tốt!nhé!:)
 
Snow viết hay lắm!:hoanho:
Đúng vậy cuộc sống quan trọng nhất là dám ước mơ và dám thực hiện ước mơ đó!:mrgreen:
Cuộc sống không phải toàn hoa hồng, nó luôn có những nghịch lý!
Ai đó đã nói ước mơ là một thứ xa xỉ,có được đã khó nhưng giứ được nó lại càng khó hơn!Nhưng không có nghĩa là ta chấp nhận buông xuôi trước những khó khăn của cuộc sống!Đó chỉ là những thử thách giúp ta trưởng thành hơn,tự tin hơn để bước tiếp!
Đã có lúc tôi muốn từ bỏ ươc mơ nhưng những câu chuyện vềnhững danh nhân đã giúp tôi lấy lại niềm tin!
Chúng ta hãy cùng cố gẵng nhé!
 
Ai cũng có ước mơ của mình như điều quan trọng hãy giữ nó trong tầm tay, và thực hiện nó chứ k phải là ước mơ viển vông, ngoài tầm tay hoặc nghĩ mà không tính đến làm thì tốt I nên dẹp bỏ. Làm nghề gì cũng cần có I là lòng yêu nghề. Làm bs phải yêu BN, kh phải làm vì tiền hay danh tiếng. Đó mới là con người chân chính.:hum:
 
thế có ai muốn lên miền núi với tớ không?Cuộc sống thành thị tất bật và cũng thừa nhan nhản bác sĩ nhưng ở vũng núi vùng sâu vùng xa thì còn thiếu rất nhiều!:welcome:
Cuộc đời là để trải nghiệm mà!Ai đi không?:please:
 
Ừ, thì lên vùng núi cũng được. Về những miền xa xôi, sẽ thanh thản hơn khi k phải sống trong sự bon chen, giành giật. Lúc đó, chính lương tâm và sự tận tâm vì bệnh nhân của bs được phát huy. Ai làm trong điều kiện đó mới thấy cái khó, cái khổ của những ng nghèo. Hãy yêu thương họ!!
 
Noi thi de, lam moi kho, thuc ra thi khi minh doi mat voi no, minh se co nhieu suy nghi khac. To khong dam chac no se van la mau hong nhu minh van nghi.
Nhung thoi, gio cu quyet tam di da :mrgreen:
Cu tin la minh se lam duoc di :mrgreen:
 
Con người ta đã muốn, có quyết tâm là làm được hết. Có những khả năng mà trong phút chốc ta làm được, khi khó khăn, bản năng sống khiến ta mạnh mẽ hơn. Dám nghĩ dám làm mới là phương châm của lớp trẻ, thanh niên. :) :hoanho: Làm tất nhiên là khó. Tớ có ước mơ đi học Y ở nc ngoài nên bây giờ đang cố gắng môn anh và hóa sinh cật lực đây. Chúc các bạn thành công trên đôi chân mình!
 
Lời nói và hành động là một khoảng cách..
Are you understand o0o:)
-Sống có ước mơ hoài bão
-Và " hãy sống với những điều ta có thể đừng sống theo những điều ta ước muốn"
Hai quan niệm này tưởng chừng "át chế" nhưng thực tế lại "bổ sung" Người thành công sẽ là người biết cộng gộp^^(y)
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
11,724
Messages
71,622
Members
56,731
Latest member
gohanoke179
Back
Top