Nói lên ước mơ của mình trong mùa Noel

thanhphu

Senior Member
NÓI LÊN ƯỚC MƠ CỦA MÌNH



Khi Amy Hagadon bước ra cửa lớp, cô bé va ngay phải một cậu con trai lớp 5 cao to đang chạy ngược lại. “Coi chừng chứ, nhóc con!”. Thằng bé quát tướng lên khi nó đang cố né sang một bên. Nó nhếch mép, ôm lấy cái chân phải của mình và bắt chước dáng đi khập khiễng của Amy.

Amy nhắm mắt lại. “Mặc kệ hắn!” – Cô bé nhủ thầm và bước đi. Nhưng rút cục thì cả ngày hôm đấy, Amy vẫn không ngừng nghĩ về sự trêu chọc của cậu con trai ấy. Đây không phải là lần đầu như vậy. Từ khi lên lớp 3, không ngày nào là không có bạn chòng ghẹo em như thế!

Tối hôm ấy, về nhà, bên bàn ăn, Amy ngồi buồn một mình. Mẹ cô bé, bà Patty Hagadon đoán có chuyện không hay ở trường đã cố tỏ vẻ vui vẻ để thông báo một tin mà bà biết cô còn gái bé nhỏ sẽ thấy hứng thú.
- Có một cuộc thi viết lời nguyện cầu cho đêm Giáng sinh trên đài phát thanh. Con hãy viết thư cho ông già Noel đi! Con có thể đoạt được một giải thưởng nào đó.
Một nụ cười hiếm hoi nở trên môi Amy, lấy một mảnh giấy và bút chì, Amy cắm cúi viết nhưng không hề tiết lộ điều ước của mình cho một ai cả…


“ Ông già Noel kính mến!
Cháu tên là Amy. Năm nay cháu 9 tuổi. Cháu đang gặp vấn đề rắc rối ở trường. Ông có thể giúp cháu được không? Các bạn luôn cười cháu về cách cháu đi, chạy và thậm chí cả khi cháu nói chuyện. Cháu bị bệnh liệt não nên tất cả những điều đó cháu không thể làm được như các bạn. Cháu chỉ mong được có một ngày không bị ai trêu chọc hay cười nhạo cháu cả.
Cám ơn ông nhiều!
Cháu Amy”

Khi lá thư của Amy đến đài phát thanh, ông giám đốc Lee Tobin đã đọc là thư rất cẩn thận. ông hiểu ra căn bệnh tê liệt não dẫn đến cơ bắp rối loạn của Amy. Ông quyết định sẽ cho mọi người ở Fort Wayne biết về hoàn cảnh và điểu ước đặc biệt từ lá thư của cô bé. Ông nhấc điện thoại gọi cho các tòa báo…

Ngày hôm sau, hình ảnh của Amy và cả lá thư của em gửi cho ông già Noel được đăng trên trang đầu của tờ News Sentinel. Câu chuyện lan đi nhanh chóng. Khắp đất nước, những tờ báo, đài phát thanh truyền hình đều kể câu chuyện của cô gái nhỏ vùng Fort Wayne và ước mơ của cô bé có một món quà Giáng sinh đơn giản mà đầy ý nghĩa: một ngày không bị trêu chọc.

Suốt kì Giáng sinh đáng nhớ ấy, khoảng 2.000 người trên thế giới đã gửi cho Amy những lá thư của tình bạn và cỗ vũ cho cô bé. Nhiều người trong số họ là những người tàn tật. Họ cảm ơn Amy vì cô bé đã cản đảm nói lên ước mơ của họ. Amy nhận ra rằng mọi người trên trái đất này vẫn luôn quan tâm đến nhau. Cô bé cảm thấy mình không còn cô đơn, không buồn vì những lời trêu ghẹo nữa.
Amy đã đạt được điều ước của mình. Em đã có một ngày đặc biệt và không bị trêu chọc ở trường.

Năm ấy, ông thị trưởng thành phố Fort Wayne đã tuyên bố ngày 21-12 là ngày Amy Jo Hagadon. Bằng việc nói lên mơ ước nhỏ nhoi của mình, Amy đã gửi cho ta một bài học: “ Mọi người đều mong muốn và xứng đáng được đối xử một cách trân trọng và ấm áp tình người”. :)
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
12,995
Messages
72,869
Members
45,065
Latest member
Go88aa
Back
Top