MrHanU
Senior Member
Viết cho ngày cuối năm………..
Thế là 1 năm nữa đã qua đi, con người ta đắm chìm trong cuồng quay của vội vã, để rồi, nhận ra rằng, 1 năm, khoảng thời gian 365 ngày ấy quả thật ngắn ngủi quá…
Tuy thế, 1 năm qua đi vẫn để lại trong mỗi người 1 miền quá khứ, dù ít, dù nhiều…………..
Đó phải chăng là những biến cố trong cuộc đời, ta chia tay 1 ai đó, gặp 1 người, 1 người có thể đến và đi mà chẳng để lại cho ta vấn vương đi, còn có những người để ta nhớ mãi, dù cho, trước đấy, có khi ta chưa từng nghĩ họ tồn tại trong cuộc đời này…………..?
Đó phải chăng là những giọt nước mắt dại khờ, những nụ cười trìu mến, những khoảnh khắc hạnh phúc, những phút giấy đứng trước thất bại, những thứ, mà ta vẫn tưởng rằng nó nhỏ bé vô cùng!.....?
Đó phải chăng là những cảm nhận đầu tiên ra Hà Nội, của những người con xa nhà, là cái rét không đâu có được của đất Hà Thành, là những lúc sáng dậy chạy lòng vòng qua nhà A1, hay những lúc buồn ngồi ghế đá cùng ai đó, là cảm giác them được 1 sáng thức dậy, tự nhủ với lòng mình: cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có them ngày mới để yêu thương!”……?
1 năm rồi, 1 năm với 1 người, 1 góc độ nào đó, có thể là nhỏ bé, cũng có thể là to lớn, 1 năm trời, 1 tế bào có thể nhân lên vô số, nhưng với tế bào thần kinh thì nó đáng là bao??? Với 1 người, 1 năm qua là phút giây nhìn lại mình, nhìn lại cuộc sống, những thứ không bao giờ quay lại………………….
Vẫn tự nhủ mình sống phải yêu thương nhiều hơn nữa………………….1 năm mới sắp đến xin dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người bạn của tôi, những người luôn nắm trong trái tim, yêu mọi người…………………………………… …!
Thế là 1 năm nữa đã qua đi, con người ta đắm chìm trong cuồng quay của vội vã, để rồi, nhận ra rằng, 1 năm, khoảng thời gian 365 ngày ấy quả thật ngắn ngủi quá…
Tuy thế, 1 năm qua đi vẫn để lại trong mỗi người 1 miền quá khứ, dù ít, dù nhiều…………..
Đó phải chăng là những biến cố trong cuộc đời, ta chia tay 1 ai đó, gặp 1 người, 1 người có thể đến và đi mà chẳng để lại cho ta vấn vương đi, còn có những người để ta nhớ mãi, dù cho, trước đấy, có khi ta chưa từng nghĩ họ tồn tại trong cuộc đời này…………..?
Đó phải chăng là những giọt nước mắt dại khờ, những nụ cười trìu mến, những khoảnh khắc hạnh phúc, những phút giấy đứng trước thất bại, những thứ, mà ta vẫn tưởng rằng nó nhỏ bé vô cùng!.....?
Đó phải chăng là những cảm nhận đầu tiên ra Hà Nội, của những người con xa nhà, là cái rét không đâu có được của đất Hà Thành, là những lúc sáng dậy chạy lòng vòng qua nhà A1, hay những lúc buồn ngồi ghế đá cùng ai đó, là cảm giác them được 1 sáng thức dậy, tự nhủ với lòng mình: cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có them ngày mới để yêu thương!”……?
1 năm rồi, 1 năm với 1 người, 1 góc độ nào đó, có thể là nhỏ bé, cũng có thể là to lớn, 1 năm trời, 1 tế bào có thể nhân lên vô số, nhưng với tế bào thần kinh thì nó đáng là bao??? Với 1 người, 1 năm qua là phút giây nhìn lại mình, nhìn lại cuộc sống, những thứ không bao giờ quay lại………………….
Vẫn tự nhủ mình sống phải yêu thương nhiều hơn nữa………………….1 năm mới sắp đến xin dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người bạn của tôi, những người luôn nắm trong trái tim, yêu mọi người…………………………………… …!