Lờicủagió
Senior Member
"Cuộc sống giống như một con đường, và không có một con đường nào là luôn luôn thẳng tấp. Để có thể chinh phục được con đường của chính mình, điều quan trọng đầu tiên là ta có biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã trên chính con đường ấy hay không"
Cuộc sống như một quãng đường dài, và việc ta bước đi trên quãng đường ấy được bắt đầu từ khi ta vừa chào đời... Và sẽ kết thúc khi ta mất đi. Hoàn tất quãng đường dài mang tên "cuộc sống" đó là nghĩa vụ mà ai trong chúng ta cũng phải thi hành...
Có nhiều loại đường, mỗi loại lại mang một cái riêng: đường đất, đường cát, đường đá, đường pê-tông, đường nhựa, hay thậm chí là... đường sắt! Chúng đều khác nhau về bản chất, và vì thế ta lại có nhiều con đường "đời". Có kẻ may mắn được bước đi trên con đường pê-tông hoặc nhựa - bằng phẳng, không gồ gề; nhưng có người phải chịu kiếp tiếp bước trên con đường đất, đường đá - chông gai, lổm chổm ổ gà, ổ vịt! Khác nhau là thế, nhưng rồi tất cả các con đường ấy lại có một điểm chung - không có một con đường nào là luôn thẳng tấp. Thế mới là cuộc sống!!!
Bước đi trên những quãng đường dài như thế mà không có lấy một thứ hành trang gì sao?!... Có chứ, tất nhiên là có, nhưng chúng không có sẳn để bạn chỉ việc mang đi, mà chính bạn phải tìm thấy chúng. Cứ yên tâm, hãy cứ bước đi những bước đầu tiên tiên con đường mang tên "cuộc sống"! Bạn sẽ thu nhặt được những "hành trang" đầu đời...
Như đã nói, không có con đường nào là luôn thẳng tấp... Ta bước đi trên con đường của chính mình, bỗng ta gặp những đọan đường chông chênh, đầy ổ gà, ổ vịt, những chướng ngại vật ngổn ngang... Rồi đôi khi tại lại bắt gặp những ngã rẽ, khiến ta bối rối, chẳng biết tiếp bước ngã nào (?!).
Những chông chênh là những rắc rối trong cuộc sống, những chướng ngại vật là những thử thách buộc ta phải vượt qua, rồi những ngã rẽ là những bước chuyển trong cuộc đời...
Bước đi trên một quãng đường dài không ai là không một lần vấp ngã vì những chông chênh, những cản trở không ai muốn... Rồi những ngã rẽ khiến ta phải đắng đo. Những ngã rẽ không ai ngờ kia là những phút bối rối khi ta phải đối diện với hàng loạt sự lựa chọn... Chính chúng đã tô đậm màu cho cuộc sống; với những quyết đóan, họ sẽ chọn đúng ngã rẽ nối tiếp con đường mà họ cần phải đi; nhưng trái lại, vẫn có những người sai đường - lỡ bước... Nói một cách ví von, chúng là những ngã-rẽ-cuộc-đời...
Mỗi người đều bước đi trên một con đường khác nhau. Nhưng với những "người trẻ", cái đích của mọi con đường đều giống nhau - "sự thành công" là cái đích của mọi con đường của những thế hệ trẻ!
Là tuổi trẻ, không ai là không nóng vội hay bồng bột; vì thế, với những người trẻ, họ sẽ "chạy", chứ không phải "bước đi" trên con đường mang tên "cuộc sống". Bởi thế mới hình thành quan niệm "gấp gáp phá vỡ thành công".
Đừng vì những phút yếu lòng mà bạn bỏ cuộc chinh phục một con đường dài. Bạn không thể bỏ cuộc, hay nói chính xác hơn, bạn không có quyền bỏ cuộc trên con đường mang tên "cuộc sống" này!
Vấp ngã thì hãy đứng dậy và tiếp tục đi.
Nghị lực, kinh nghiệm và lí trí - là 3 món hành trang mãi mãi theo bạn trên suốt cuộc hành trình dài. Chúng sẽ là 3 món hành bạn thu nhặt được nhiều nhất sao mỗi lần vấp ngã...
"Cuộc sống giống như một con đường, và không có một con đường nào là luôn luôn thẳng tấp. Để có thể chinh phục được con đường của chính mình, điều quan trọng đầu tiên là ta có biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã trên chính con đường ấy hay không"
Cuộc sống như một quãng đường dài, và việc ta bước đi trên quãng đường ấy được bắt đầu từ khi ta vừa chào đời... Và sẽ kết thúc khi ta mất đi. Hoàn tất quãng đường dài mang tên "cuộc sống" đó là nghĩa vụ mà ai trong chúng ta cũng phải thi hành...
Có nhiều loại đường, mỗi loại lại mang một cái riêng: đường đất, đường cát, đường đá, đường pê-tông, đường nhựa, hay thậm chí là... đường sắt! Chúng đều khác nhau về bản chất, và vì thế ta lại có nhiều con đường "đời". Có kẻ may mắn được bước đi trên con đường pê-tông hoặc nhựa - bằng phẳng, không gồ gề; nhưng có người phải chịu kiếp tiếp bước trên con đường đất, đường đá - chông gai, lổm chổm ổ gà, ổ vịt! Khác nhau là thế, nhưng rồi tất cả các con đường ấy lại có một điểm chung - không có một con đường nào là luôn thẳng tấp. Thế mới là cuộc sống!!!
Bước đi trên những quãng đường dài như thế mà không có lấy một thứ hành trang gì sao?!... Có chứ, tất nhiên là có, nhưng chúng không có sẳn để bạn chỉ việc mang đi, mà chính bạn phải tìm thấy chúng. Cứ yên tâm, hãy cứ bước đi những bước đầu tiên tiên con đường mang tên "cuộc sống"! Bạn sẽ thu nhặt được những "hành trang" đầu đời...
Như đã nói, không có con đường nào là luôn thẳng tấp... Ta bước đi trên con đường của chính mình, bỗng ta gặp những đọan đường chông chênh, đầy ổ gà, ổ vịt, những chướng ngại vật ngổn ngang... Rồi đôi khi tại lại bắt gặp những ngã rẽ, khiến ta bối rối, chẳng biết tiếp bước ngã nào (?!).
Những chông chênh là những rắc rối trong cuộc sống, những chướng ngại vật là những thử thách buộc ta phải vượt qua, rồi những ngã rẽ là những bước chuyển trong cuộc đời...
Bước đi trên một quãng đường dài không ai là không một lần vấp ngã vì những chông chênh, những cản trở không ai muốn... Rồi những ngã rẽ khiến ta phải đắng đo. Những ngã rẽ không ai ngờ kia là những phút bối rối khi ta phải đối diện với hàng loạt sự lựa chọn... Chính chúng đã tô đậm màu cho cuộc sống; với những quyết đóan, họ sẽ chọn đúng ngã rẽ nối tiếp con đường mà họ cần phải đi; nhưng trái lại, vẫn có những người sai đường - lỡ bước... Nói một cách ví von, chúng là những ngã-rẽ-cuộc-đời...
Mỗi người đều bước đi trên một con đường khác nhau. Nhưng với những "người trẻ", cái đích của mọi con đường đều giống nhau - "sự thành công" là cái đích của mọi con đường của những thế hệ trẻ!
Là tuổi trẻ, không ai là không nóng vội hay bồng bột; vì thế, với những người trẻ, họ sẽ "chạy", chứ không phải "bước đi" trên con đường mang tên "cuộc sống". Bởi thế mới hình thành quan niệm "gấp gáp phá vỡ thành công".
Đừng vì những phút yếu lòng mà bạn bỏ cuộc chinh phục một con đường dài. Bạn không thể bỏ cuộc, hay nói chính xác hơn, bạn không có quyền bỏ cuộc trên con đường mang tên "cuộc sống" này!
Vấp ngã thì hãy đứng dậy và tiếp tục đi.
Nghị lực, kinh nghiệm và lí trí - là 3 món hành trang mãi mãi theo bạn trên suốt cuộc hành trình dài. Chúng sẽ là 3 món hành bạn thu nhặt được nhiều nhất sao mỗi lần vấp ngã...
"Cuộc sống giống như một con đường, và không có một con đường nào là luôn luôn thẳng tấp. Để có thể chinh phục được con đường của chính mình, điều quan trọng đầu tiên là ta có biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã trên chính con đường ấy hay không"
Đôi chân tôi không thể đứng vững mãi trên con đường mòn trơn trượt của cuộc đời,vì thế có những lúc tôi bị lệch khỏi đường đua ấy,những khi ấy tôi luôn cố gượng dậy và tự nhủ rằng,đó chỉ là 1 cú trượt và không thể làm tôi gục ngã............