loveless
Senior Member
Có lẽ không phải là thơ, mà chỉ là một chút lòng vòng của cảm xúc...
.......................
Lại một mùa đông...
Hà Nội lạnh...
Trong ta...
Heo hắt nắng...
Heo hắt gió...
Heo hắt người đi...
Chen chúc những góc đường...
Heo hắt nắng...
Heo hắt gió...
Heo hắt người đi...
Chen chúc những góc đường...
Có một mùa đông...
Hà Nội lạnh...
Trong ta...
.......................
Lại một mùa đông...
Hà Nội lạnh...
Trong ta...
Heo hắt nắng...
Heo hắt gió...
Heo hắt người đi...
Chen chúc những góc đường...
Hà Nội, đông...
Gieo nỗi nhớ chơi vơi
Đôi chân lạnh cứ lần về phố cũ
Đôi tay lạnh thẩn thơ từng hàng ghế
Len lén những niềm riêng
Chếnh choáng buồn
Chếnh choáng cơn mê
Có chút gì lỡ dở...
Có chút gì đắng cay...
Ngơ ngẩn những dư âm
Vu vơ trong lòng đôi điều luyến tiếc
Ta đã quên...
Hay là chưa từng quên...
...........................
Gieo nỗi nhớ chơi vơi
Đôi chân lạnh cứ lần về phố cũ
Đôi tay lạnh thẩn thơ từng hàng ghế
Chợt nhận ra...
Hà Nội, đông...Mình thiếu một chiếc khăn len...
Len lén những niềm riêng
Chếnh choáng buồn
Chếnh choáng cơn mê
Có chút gì lỡ dở...
Có chút gì đắng cay...
Là ta hay là người...
Hà Nội, đông...Tan vào trong chiều muộn...
Ngơ ngẩn những dư âm
Vu vơ trong lòng đôi điều luyến tiếc
Ta đã quên...
Hay là chưa từng quên...
...........................
Nghe trong gió...
Có chút gì se sắt...
Heo hắt gió...
Heo hắt người đi...
Chen chúc những góc đường...
Có một mùa đông...
Hà Nội lạnh...
Trong ta...