dark moon................................

loveless

Senior Member
chợt nhớ
miền trung của tôi ơi
những tháp chàm những làng chài sóng vỗ
cửa biển rừng cột buồm
ngôi nhà nắng dưới hàng vông đỏ
mẹ buổi đầu gió thu se
dắt tôi đi học con đường cát min
miền trung
sông xanh dài như câu hát mái nhì............
nửa ngày mỏi mắt nhìn làng cát
trắng bông mía già
lấp lánh mắt ai
nửa ngày bóng thuỳ dương che mát
nứơc sông mềm lấp lánh tóc e
bến sông
nơi e nghịch cát
chị gánh nước dốc lau mòn
nụ hôn đầu trao nhau e ấp
mắt e cười thoáng cả ngàn sau
nước lên
nước về
e cũng thế đi về theo con nứoc
nước mắt tôi hoà theo từng cơn gió
nhỡ mãi
máu e hoà như màu chiều ráng đỏ
bông hoa tang cài ,trắng cả tóc e..............



bao lâu rồi,e nhỉ?xa quê bao lâu rồi mà trong kí ức tôi vẫn còn y nguyên thưở ấy.............
xa xăm.............
lạnh lùng............
như những cơn mưa nhẹ nhàng quất vào da thịt ko đau mà xé nát trái tim và tâm hồn một người như muốn trốn chạy tất cả................là tôi!?!
Đau đớn..............
vật vã.............
tôi mất e một đem mưa lạnh giá..............
bàn tay e nhỏ bé nắm chặt lấy tay tôi
nước mắt tuôn rơi,tôi nói với e câu xin lỗi................xin lỗi....................
sory.....................baby..................... ...!
ngàn lời xin lỗi e....................
nếu ngày đó,tôi ko nói những câu những hành động đó,có lẽ tôi sẽ ko ray rứt khi e ra đi..............
mưa...............
đem hôm đó cũng mưa..........nhẹ nhẹ...........................rơi thấm ướt vạt áo và xé nát tâm hồn tôi..............
tôi luôn mong ước,luôn cầu nguyện dù cho với tôi,thánh thần đã mất tích đã làm ngơ đã bỏ rơi tôi từ lâu nhưng.............vẫn nguyện cầu hằng đêm cho e về bên tôi trong mỗi giấc ngủ................e ..............lại cười..............lại như xưa..............làm tôi tức giận ...................và e lại nắm chặt tay tôi....................
e đẹp quá............
có phải tại cái mũi dọc dừa cao cao,đôimắt màu nâu,làn da trắng như tuyết ấy,mái tóc cũng nâu xoăn xoăn mà nhiều làn tôi tự hỏi e có phải con lai hay ko mà sao e giống thiên thần trong kinh cựu ước của thiên chúa giáo tới vậy?
có phải tại e đẹp như thiên thần ngay trong cả phút cuối ấy mà tôi đã ko thể nào quên e,ôm e trong vòng tay..............cảm nhận e lạnh dần,sự sống chối bỏ e dần đần...............thoát qua đôi môi kia là hơi thở của thượng đế...................phải ko e?
e xa tôi lâu rồi...............mà..................hằng đem tôi vẫn nhớ...................nhớ như in ngày ấy e ra đi.........................

những khi thắp cho e nén nhang............tôi luôn tự cười với bản thân:”ngày ấy e bé tí ,chưa bao giờ ta phải cúi người vậy mà sao bây giờ e xa quá thế?đến nỗi ta phải nhón gón kiễng chân mới chạm tới được một góc linh hồn e?”
hôm nay...................
trời lại mưa.........
cơn mưa bất chợt của miền trung nắng gió............................chợt đến ....................rồi..................chợt đi..............như e năm nào đến làm đau trái tim tôi rồi ra đi cũng để lại niềm đau không kém.....................
chợt buồn...................
và.................
cười với chính mình..............
bật hát khe khẽ bài hát phố xa rồi chợt nắm chặy bàn tay như muốn giữ lại hạt mưa đừng tan ,đừng vuột qua lòng bàn tay rồi biến mất vào lòng đất như e.................................
giá như................
e lại theo cơn mưa.........................và về đâu đây..................................
 
Đây là thể loại văn gì thể loveless ơi, không thấy vần điệu giống với thơ nhưng nhiều hình ảnh hơn cả thơ, mà cũng thấy chẳng giống với truyện ngắn nhưng lại hình như cũng lờ mờ thấy một cốt truyện?
 
đây là nhật kí của mình ,là thơ cũng đúng khúc đầu thôi,và văn cũng vậy !nói chung đây là quá khứ là kí ức của mình !
đây là bài mình viết cho người mình yêu thương,người mà mình đã vuột mất ,người đó mất lâu lắm rồi,mất là tại mình !
 
:),uh,mình là loveless!không phải không có cảm xúc mà là nó không dành cho mình!vậy thôi,mình mới 19t thôi,già rồi hì !:dance:,vẫn còn thích ăn kẹo !:botay:
 
Bạn này xem ra nhiều cảm hứng phết.
Mình vừa đọc được bài thơ vui nên copy cho mọi người đọc:mrgreen::mrgreen::mrgreen:
Tiêu đề bài thơ: Bài ca nghiệp đoàn rửa chén:botay:
Những ai bị vợ hiếp hà
Nấu cơm rửa chén quét nhà kinh niên
Mau cùng kết hợp họp liền
Nghiệp Đoàn Rửa Chén ký tên vô đoàn
Cùng nhau tương trợ kết đàn
Đình công bãi thị đập bàn đập niêu
Bao nam lao động tiêu điều
Giờ đây “giải phóng” dẹp điều tai ương
Liệu hồn mấy ả cô nương
Nghiệp Đoàn sức mạnh phô trương phất cờ
Phen này quyết chẳng ngu ngơ
Nhất tề nổi dậy niềm mơ bao ngày!...
Được thì nở mặt nở mày
Không thì phơi xác banh thây ngoài đồng
Tiêu Tương nợ kiếp anh hùng
Sông sâu anh nhảy quyết không dọn nhà
Bia tươi rửa hận đàn bà
Suốt đời rửa chén chẳng thà hy sinh
Lòng anh đã sớm bất bình
Từ khi kí kết cảm tình với em
Tưởng rằng mặc sức lem nhem
Ai ngờ vỡ mộng giữa đêm không đèn
Ánh trăng chưa dứt bên thềm
Nàng lôi anh dậy gấp mền gấp chăn
Lại còn la ó cằn nhằn
Bắt anh xuống bếp nấu ăn cho nàng
Còn nàng sửa soạn đoan trang
Kịp giờ để dến cửa hàng shopping
Lúc anh đi đứng thưa trình
Không nàng nổi trận lôi đình nguy to
Trước giờ anh vẫn đắn đo
Nhưng không dám nói lý do với nàng
Bây giờ đã có Nghiệp Đoàn
Hợp quần sức mạnh gấp ngàn mấy em
Thế như lửa đốt kà-lem
Có ngon chống mắt mà xem bàn cờ
Các cô dừng có ong-đơ
Mau mau đổi tánh về thờ quân phu
 
ko đâu ,love hay buồn nên viết vậy thôi:
tặng các bạn bài thơ tình nhé:



ta nhớ người nhớ lắm người ơi
khoảng cách ta người dù cách ngàn địa lí
nhưng tình yêu nào đi cùng lí trí
có phải thử thách kia thượng đế ban dành
tình yêu xa vời như ngọn lửa mong manh
nó có thể bùng lên vô cùng mạnh mẽ
hay tàn lụi rất nhanh,có lẽ
do trái tim mình lỗi nhịp với nhau!
 
:lol: Hài hước nhỉ?
Ngoài việc ''đả kích'' người khác trên diễn đàn thì cũng biết làm thơ ''con cóc '' cơ đấy!:cool:
 
chắc khen e đó em!hahaaa,thôi loveless cho lành kẻo lovely là chết đấy,hay là lovefull là tiêu !heheee,cái ava như vất ah?
 
anh đã yêu một tình yêu đã chết
hơn cả tình yêu thứ nhất trên đời
tình đã chết lại là tình đẹp nhất
vần thơ đau vần thơ rất tuyệt vời

em nói rằng đá đã hóa thành em
nhưng máu anh đã rỏ hồng lên đá
mà em ơi,đỉnh non cao còn tươi xanh cành lá
lẽ nào,đá hồn em ko nở đóa tim anh?

chưa kịp nở,lá hoa đẫ cành
anh đau lắm tim anh đau biết mấy
nhưng em nhé,sau bao nhiêu năm tháng
anh vẫn chờ,bởi:
hai trái tim đau sẽ hóa thành đóa hoa đôi đẹp nhất
đóa hoa đôi trong sắc chết hóa lên màu
yêu thương!!!
 
Nỗi buồn nhẹ đến theo mây
Choàng trên đỉnh nắng thêm gầy lối xưa
Buồn như hôm ấy tiễn đưa
Cầm tay không nói cũng thừa xót xa
Từ em khóa kín hồn ta
Còn đây hơi thở phôi pha từng ngày
Đường mưa mấy độ bùn lầy
Bước chân cô lẻ đã dày nhớ mong

Ta đi làm cỏ ngủ Đông
Chờ em về lại hong nồng giá băng...
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
11,679
Messages
71,577
Members
56,731
Latest member
ElaPal
Back
Top