Tại sao lại phải thi đại học?

Thi đại học để làm gì? Đại học là bậc học cao hơn để chúng ta tiếp tục theo đuổi ước mơ, để ta tiếp tục lình hội thêm nhiều tri thức. Nhưng đại học ngày nay không còn là thế nữa. Nó là con người để người ta tìm kiếm việc làm và mưu sinh, là cái chứng minh cho khả năng, là cái để bản thân và gia đình đem ra để tự hào, là con đường gần như là duy nhất để mỗi thanh niên đi.
Người ta thường bảo con đường thành công không nhất thiết phải là con đường đại học, nhưng đã có mấy ai dũng cảm từ chối con đường đó, nếu họ không phải là một thiên tài như issac newton. Đôi khi lao đầu vào cái cổng đại học khiến ai đó phải từ bỏ hoặc làm nguội lạnh đi cái ước mơ hoài bão thực sự mà mình muốn gắn bó, chỉ đơn giản là vì áp lực từ gia đình và xã hội.
Giải pháp tối ưu có lẽ là nỗ lực cả hai, theo đuổi cả hai nhưng có bao giờ trên con đường trường kỳ ấy người ta thấy nản chí. Điều đó kinh khủng giống như thấy mình ngộ nhận, trèo cao té đau, chả cái nào được cái nào.
Trời ơi đời là bể khổ, muốn hết khổ chắc phải hết đời.
Vài dòng tâm sự khi đang chán nản, không biết có người nào phải suy nghĩ không...
 
Có lẽ bạn nên coi cánh cổng dại học là một cơ hội, và khi chúng ta thi đại học là chúng ta đang cô gắng nắm bắt cơ hội đó.

Nếu chúng ta không có được những gì mình mong muốn thì có lẽ tốt hơn là học cách trân trọng những điều mình có. Có thể bạn không đạt được ước mơ hiện giờ của mình, nhưng nếu bạn cố gắng với hiện tại, học cách yêu thích những gì bạn có... Như vậy bạn cũng vẫn là đang sống với ước mơ của mình thôi:) Một ước mơ đến sau, như kiểu kết hôn rồi mới có tình yêu ý:)

Có câu "có thực mới vực được đạo", nếu không tự nuôi sống được bản thân mình thì cũng chẳng bao giờ theo đuổi được cái gì cả. Học đại học không chỉ là để lĩnh hội tri thức. Tôi nghĩ rằng đại học cũng là học nghề, để sau này có thể sử dụng được mà tự lập và nuôi sống bản thân. Không ai đi học đại học chỉ để biết cả. Học là để làm.

Còn việc bạn có thể theo đuổi ước mơ của bạn không thì còn do bạn có đủ sức để theo đuổi hay không. Gia đình và xã hội đúng là quan trọng, nhưng họ không sống thay bạn cả đời được. Nếu bạn thấy bạn đủ khả năng, có thể sống được với và bằng ước mơ của bạn thì cứ tiên lên thôi. Niềm tin vào bản thân là quan trọng. Chỉ có mình mới sống cho mình được. Vậy thôi.

Mình cũng chỉ có vài dòng suy nghĩ thôi. Có gì không phải bạn và mọi người bỏ qua cho.
 
Nhưng chị ơi phải làm gì đây khi chính bản thân mình cũng cảm thấy bất lực và mù mờ về con đường mình sắp phải đi, là một học sinh bình thường, không chuyên không chọn, không học thêm không gia sư, chỉ biết ngày ngày ngồi gõ máy tình tự tìm tài liệu học tập, muốn đi mua sách thì phải xin gãy lưỡi cho ba chở đi mất mấy chục cây. Trong khi đó bạn bè hồi lớp 9 từng đồng hành với mình nay đang ngồi trong trường chuyên thẳng đường thăng tiến, mình ngồi đây ngậm ngùi tự trách bản thân vì đã bỏ qua một cơ hội.
Đã một lần em nhủ thầm mình phải là thủ khoa của một trường đại học nào đó, có nghĩa là em phải rèn luyện ít nhất 3 môn học, để chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng mình không tầm thường. Em luôn nghĩ rằng nếu con đường đi chông gai và khó khăn hơn con đường của người khác thì mình sẽ trưởng thành nhiều hơn, thu lượm được nhiều giá trị quí giá mà nếu không trải nghiệm thì không nhận ra được. Một thời gian em học toán lý hóa sinh đều nhau, rồi bất ngờ nhận ra tự duy toán học - môn học mà mình vốn yêu thích sao trì trệ kinh khủng, rồi em lại cất công học toán, thì điểm kiểm tra môn hóa trên trường lại thấp không tưởng. Chắc em sẽ không gặp phải vấn đề này khi em học trong trường chuyên chị ạ.
Phải làm sao để vừa học tốt lý hóa sinh, vừa chuyên tâm cho toán, không dễ đâu chị ơi. Toán học đối với em cần thời gian và sự suy nghĩ rất rất nhiều, bởi em không phải là một thiên tài.
 
Em suy nghĩ như vậy là sai rồi. Nếu không học đh, em có thể học trung cấp, dù sao thì cũng cho mình 1 cơ hội, 1 tương lai chứ không thể nào đi thụt lùi. Không thể nào ở yên như vậy được. Em không thể tư duy toán học thì em cũng có thể học thứ khác, không liên quan đến lĩnh vực này. :) Cuộc sống này không phải là trải hoa hồng, kể cả hoa hồng cũng còn có gai mà? Ai vượt qua được thì sống, ai không vượt qua được - cũng giống như tự đào thải mình mà thôi. Đừng để mất đi cơ hội trong cuộc đời mình.
Hãy hiểu rằng, cuộc sống không những không cho ta cái gì mà còn lấy đi của ta nhiều thứ khác nữa. Khác nhau ở chỗ, ai tiếp đón, phản ứng với nó như thế nào mà thôi!:rose: Không cứ gì nhất thiết phải học lớp chuyên, lớp chọn mới thi đậu ĐH. Tại sao em lại tự ti như vậy với chính bản thân mình? Tại sao em không thử cho bản thân 1 cơ hội? Tại sao??? Có biết bao nhiêu người không phải chuyên chọn lại đậu ĐH khá cao? Chị có 1 người bạn, hồi đó học toán khá nhưng sinh & hóa thì lại tự cho rằng mình dốt, cũng mất tự tin như em vậy, và rồi, anh ta vẫn cho mình cơ hội, chọn thi thử vào ĐH Y Dược. :yeah: Cho đến khi có kết quả ĐH, anh ta là một trong số những thí sinh có điểm cao ngất ngưởng 29.5đ. Em thấy không? Khác nhau chỉ là chỗ đó. Hãy cho mình cơ hội! Cố gắng lên em!
 
Nhưng chị ơi phải làm gì đây khi chính bản thân mình cũng cảm thấy bất lực và mù mờ về con đường mình sắp phải đi, là một học sinh bình thường, không chuyên không chọn, không học thêm không gia sư, chỉ biết ngày ngày ngồi gõ máy tình tự tìm tài liệu học tập, muốn đi mua sách thì phải xin gãy lưỡi cho ba chở đi mất mấy chục cây. Trong khi đó bạn bè hồi lớp 9 từng đồng hành với mình nay đang ngồi trong trường chuyên thẳng đường thăng tiến, mình ngồi đây ngậm ngùi tự trách bản thân vì đã bỏ qua một cơ hội.
Đã một lần em nhủ thầm mình phải là thủ khoa của một trường đại học nào đó, có nghĩa là em phải rèn luyện ít nhất 3 môn học, để chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng mình không tầm thường. Em luôn nghĩ rằng nếu con đường đi chông gai và khó khăn hơn con đường của người khác thì mình sẽ trưởng thành nhiều hơn, thu lượm được nhiều giá trị quí giá mà nếu không trải nghiệm thì không nhận ra được. Một thời gian em học toán lý hóa sinh đều nhau, rồi bất ngờ nhận ra tự duy toán học - môn học mà mình vốn yêu thích sao trì trệ kinh khủng, rồi em lại cất công học toán, thì điểm kiểm tra môn hóa trên trường lại thấp không tưởng. Chắc em sẽ không gặp phải vấn đề này khi em học trong trường chuyên chị ạ.
Phải làm sao để vừa học tốt lý hóa sinh, vừa chuyên tâm cho toán, không dễ đâu chị ơi. Toán học đối với em cần thời gian và sự suy nghĩ rất rất nhiều, bởi em không phải là một thiên tài.
:)) Bạn à, mình cũng tương tự vậy thôi. MÌnh đã mất rất nhiều thời gian tự hỏi xem bản thân mình muốn gì, liệu mình có nên đi theo sở thích của mình hay không... Mình không bị sự phản đối từ gia đình, thật tuyệt là như vậy. Nhưng mình cũng có sự áp lực từ phía bạn bè và những người khác đó. Cô giáo của mình vẫn khuyên mình là đừng vào KHTN vì không thấy có tương lai... Nhưng mà cuối cùng mình vẫn nộp 3 hồ sơ vào đấy:) Tất cả là do mình thôi... Và mình cũng nhận ra rằng thời gian mà mình ngồi nghĩ ngợi áy có thể có ích hơn nhiều nếu mình tin vào bản thân từ đầu và không quá lo sợ.

Có người mình biết như vậy này. Chị ý thi DH khôi A có 12 thôi, mà khối B 18. Chị ấy nộp hồ sơ vào một trường dân lập dù cho cả đại gia đình phản đối. Sau 3 năm vừa đi học, vừa đi làm thêm kiếm phần nào tiền sinh hoạt phí, Chị ý giành được học bổng rồi tốt nghiệp loại ưu và được giữ lại làm trợ giảng, bây giờ đang học cao học.;;) Kể lể dài dòng vậy cũng là mong bạn thấy được, bản thân mình là quan trọng nhất. Bạn thi đại học liệu có được 2 điểm toán như chị ấy không? Chắc chắn là không rồi:D

Còn về đoạn trường chuyên lớp chọn ý mà, mình đây thảm không kém:)) 4năm cấp hai đứng cuối, đến khi thì vào cấp 3 mình vào trường thấp nhất so với cả lớp. Đứa chuyên KHTN, Ams,... Đi du học năm sáu đứa rồi:)) Mà lớp có mỗi ba chục đứa:(( còn giải QG cũng đã có nữa cơ:(

Còn về mấy môn thi DH;)) mình dốt đều:))

Có gì đâu, học chưa tốt thì học cho tốt. Bạn chưa học lơp 12 nhỉ. Bạn còn nhiều thời gian mà. Một năm không hề ngắn. Bạn còn nhiều cơ hội hơn mình đấy.

cố lên nhé bạn:):rose:
 
Nhưng chị ơi phải làm gì đây khi chính bản thân mình cũng cảm thấy bất lực và mù mờ về con đường mình sắp phải đi, là một học sinh bình thường, không chuyên không chọn, không học thêm không gia sư, chỉ biết ngày ngày ngồi gõ máy tình tự tìm tài liệu học tập, muốn đi mua sách thì phải xin gãy lưỡi cho ba chở đi mất mấy chục cây. Trong khi đó bạn bè hồi lớp 9 từng đồng hành với mình nay đang ngồi trong trường chuyên thẳng đường thăng tiến, mình ngồi đây ngậm ngùi tự trách bản thân vì đã bỏ qua một cơ hội.
Đã một lần em nhủ thầm mình phải là thủ khoa của một trường đại học nào đó, có nghĩa là em phải rèn luyện ít nhất 3 môn học, để chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng mình không tầm thường. Em luôn nghĩ rằng nếu con đường đi chông gai và khó khăn hơn con đường của người khác thì mình sẽ trưởng thành nhiều hơn, thu lượm được nhiều giá trị quí giá mà nếu không trải nghiệm thì không nhận ra được. Một thời gian em học toán lý hóa sinh đều nhau, rồi bất ngờ nhận ra tự duy toán học - môn học mà mình vốn yêu thích sao trì trệ kinh khủng, rồi em lại cất công học toán, thì điểm kiểm tra môn hóa trên trường lại thấp không tưởng. Chắc em sẽ không gặp phải vấn đề này khi em học trong trường chuyên chị ạ.
Phải làm sao để vừa học tốt lý hóa sinh, vừa chuyên tâm cho toán, không dễ đâu chị ơi. Toán học đối với em cần thời gian và sự suy nghĩ rất rất nhiều, bởi em không phải là một thiên tài.
Đọc những gì e viết a thấy e vẫn chưa định hướng đc học đề làm gì. Ừh thì học giỏi thì ba mẹ tự hào, mình nở mày nở mặt với bạn bè, nhưng lấy đó làm mục tiêu thì chẳng bao giờ thành công đâu. Anh thì chỉ học những cái phục vụ cho mình, những gì mình thích. Ngoài chuyên nghành a phải nghiên cứu thêm toán, hóa-lý phân tử phục vụ cho chuyên nghành, cũng thích chụp ảnh, thiên văn nên cũng nghiên cứu thêm quang học, dần rồi cái gì cũng muốn biết nhưng kg có thời gian nghiên cứu thôi.
Nói chung ý, "nếu kg có những gì mình thích, thì hãy học cách thích những gì mình đang có". Hỏi xem bản thân thích gì, rồi e sẽ tự động đào sâu. Học vì ng khác, vì tiền, vì tiếng thì cùng lắm 3 năm là e chán thôi. Còn nếu chưa bít mình thích gì thì học xong 12, nghỉ ngơi 1 năm hoặc là học trung cấp cái gì đó rồi lựa chọn sau. Có thể sẽ thấy "nhục, xấu hổ" 1 vài năm khi gặp bạn bè, nhưng đó cũng là động lực tốt, kg sao cả.
 
like mạnh anh orion8x, mình cũng nghĩ như vậy đó bạn, nên chọn 1 cái làm đam mê và theo đuổi nó đến suốt đời (n_n)
 
Cảm ơn các anh các chị rất nhiều, em lấy lại tự tỉn rồi (từ trước đó cơ) hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì hì
Nhưng trong chốc lát thì chắc chưa thể quyết định rõ ràng được, em sẽ cố gắng suy nghĩ thật thật thật kĩ.
Thật ra thì em tham vọng quá nên nghĩ cũng mệt đầu lắm. Vừa muốn có cái danh, vừa muốn có money, vừa muốn tự do tự tại, vừa muốn thử thách, đổi mới, vừa muốn chuyên sâu, hì hì hì hì hì hì hì
Trước mắt em sẽ cố gắng học tập thật tốt các môn tự nhiên - em nghĩ là chả khó lắm hi hi hi hi vấn đề là mình có muốn học hay không. Riêng toán em cũng sẽ đầu tư một cách hợp lí để không ảnh hưởng đến những môn còn lại.
Gì thì gì vừa đứng dậy lấy lại tinh thần thì lại gục xuống vì cảm cúm mất rồi hic
Một lần nữa cảm ơn mọi người rất nhiều hi hi hi hi ha ha ha ha ha ha ha ha ha
 
Anh giờ muốn học cao học nữa nè Thảo ơi, hi!! Sau đi làm không còn thời gian rãnh rỗi như thời học sinh sinh viên nữa... Mọi công việc cuốn lấy hết thời gian, bởi vậy còn trẻ thời gian đi học rất nhiều nên bạn chịu khó đi học thêm nữa sau cổng trường phổ thông cũng là 1 hướng tốt. Có nhiều con đường cho bạn chọn lựa nhưng nếu có nổ lực thì sẽ có kết quả như ý đó. Góp ý nhỏ thôi!
 
Em mới học lớp 10 phải không? Không nên bi quan đến thế, vì ít ra em vẫn còn thời gian để cố gắng, để phấn đấu, đại học không phải con đường duy nhất (chị thừa nhận) nhưng đó lại là con đường tốt, nhiều người bây giờ lựa chọn (đó là xu hướng chung).:)
Chị thấy em là người có ước mơ lớn, hoài bão lớn, thế thì hãy cố gắng để làm được những ước mơ lớn ấy của em, chắc chắn sẽ có những lúc như thế này, lúc mà em cảm thấy mỏi mệt với tham vọng của mình ,lúc em thấy con đường phía trước trở nên vô định không còn rõ ràng nữa, nhưng em thực sự đâu có muốn mình có một tương lai vô định phải không.
Chị khi còn học lớp 9 chị đã rất tự tin trước những kì thi, chị cũng đã từng đi thi chuyên, mặc dù chị đỗ vào chuyên ở Hà Nội, nhưng vì quá xa nhà, nên cuối cùng bố mẹ không cho chị ra mảnh đất xa xôi ấy học, vì sợ chị hư, hơn nữa bố mẹ cũng không muốn chị đi theo môn Sinh, mặc dù đó là niềm đam mê của chị. Rồi chị lại buồn vì sao mình không cố gắng thi chuyên Lam Sơn để biết đâu có cơ hội khác, nhưng cuối cùng, chị vẫn thấy mình không sai khi ở lại học một trường huyện, ở đây, chị được biết đến những thủ khoa đại học 30/30 biết đến Á quân Olympia và chị còn được học với những thầy cô hết sức tuyệt vời, mà cả đời học sinh đó là những kỉ niệm chị không thể quên.:mrgreen:
Và lại chị thấy giấc mơ của bố mẹ còn lớn hơn cả giấc mơ của chị. Thậm chí cả lúc làm hồ sơ thi đại học, chị đã bỏ cả giấc mơ 8 năm của chị để thực hiện giấc mơ 18 năm của bố mẹ. Đến bây giờ chị vẫn hi vọng quyết định ấy là không sai lầm, và chị sẽ cố gắng đến sau này không phải hối hận.
Khi còn học lớp 10 hay 11 chị cũng rất mệt mỏi khi ngày nào cũng phải chịu đựng vô số áp lực, chị thấy mệt mỏi khi bạn bè học giỏi hơn mình, áp lực vì bố mẹ quá kì vọng vào chị, áp lực vì sau mình còn một đứa em, ngày nào bố mẹ cũng lôi chị ra so sánh với nói "nhìn chị đi, nó thế này... mà con thế này... à" V...v chị cũng đã từng mong thời gian trôi qua thật nhanh để thoát khỏi đây, thoát khỏi đời học sinh cấp III thoát khỏi gia đình để đến Hà Nội, nơi mà chị đã bỏ dở một con đường không đi.:ah:
Nhưng có khi, nếu chị đi học chuyên sinh thì chị không thể học giỏi đến mức được đi thi quốc gia, lúc đó chị sẽ thế nào, sẽ hối hận vì mình nhẽ ra nên ở nhà để học trường huyện được ở gần bố mẹ, để rồi vẫn đỗ được đại học... chẳng nhẽ lúc đó chị lại nghĩ thế?:mrgreen:
Em của bạn chị nó cũng học giỏi Hoá và được học ở trường chuyên Lam Sơn, nhưng chỉ sau học kì I vừa rồi nó đã quay về trường huyện để học vì không trụ nổi ở trong môi trường có quá nhiều người giỏi, mà cái hi vọng được đi thi quốc gia không phải là chia đều cho tất cả.:yeah::yeah::yeah::yeah:
Em hãy vui lên, vì nhiều người họ còn ước được như em đấy!

P/s: Chúc em sẽ là một Hermione Granger
http://www.google.com.vn/url?sa=t&r...j-uo2F0k0eVms21Ug&sig2=cb9eiTrzMuF75ny2NP24kw
 
Em nghĩ thêm một chút rồi. Có lẽ em sẽ loại ý kiến của ba em ra khỏi đầu để suy nghĩ về trường đại học khoa học tự nhiên. Ba em nói trường nớ ra không có việc làm, chả biết ổng nghe ở đâu nhưng em nghĩ vì ba em bị say xe không vô SG được nên nói rứa, hô hô
Em nghĩ chỉ có toán là con đường sau này vì chỉ có toán mới khiến em vui thích thật thật sự và khiến em thức khuya mà không cảm thấy mệt mỏi. Thế nên nếu em vào khoa toán thì sẽ thoải mái chi tiêu thời gian mà không bận tâm đến những thứ khác
Hic em quên mất đây là diễn dàn sinh học, nhưng không biết trong trường KHTN có cho nghiên cứu thêm một thứ gì khác nếu thích hay không nhỉ? Nếu được em sẽ nghiên cứu về công nghệ sinh học vì em thấy rất thích thú bới những con virut và sự ranh ma của nó, còn prion nữa thật là bí ẩn và hấp dẫn.
Nói chung em sẽ không trở thành một bác sĩ hay một dược sĩ dù nhiều tiền, có thể em sẽ trở thành một giáo viên dạy toán dù bình thường và không khá giả nhưng em sẽ hết lòng vì học sinh và hết lòng với toán, ngoài ra còn tự do tìm hiểu về mấy con vi sinh vật, mà không bị sự bận bịu ràng buộc
 
Trường Đại học quốc gia Hà Nội cho học văn bằng hai đó mà mình chả biết trong đó có không:D
 
Trường Đại học quốc gia Hà Nội cho học văn bằng hai đó mà mình chả biết trong đó có không:D
Nhưng không biết em học có nổi hai thứ một lúc không, nhưng chắc nếu đã đam mê rồi thì không ngại. Vấn đề là ba em khi vừa nghe nói em định vô đó là ông quạu liền,ổng nói chả có tương lai toàn thứ vở vẩn. Nhưng em không quan tâm mặc kệ ổng em ghét bị ràng buộc theo kiểu đó mặc dù em biết là ổng hết sức lo cho em, ngay bây giờ em cũng thấy chán sự ràng buộc của ba thì nếu như vô đại học y dược để hốt tiền như ba nói thì em chắn chắc sẽ không chịu được
 
Em nghĩ thêm một chút rồi. Có lẽ em sẽ loại ý kiến của ba em ra khỏi đầu để suy nghĩ về trường đại học khoa học tự nhiên. Ba em nói trường nớ ra không có việc làm, chả biết ổng nghe ở đâu nhưng em nghĩ vì ba em bị say xe không vô SG được nên nói rứa, hô hô
Em nghĩ chỉ có toán là con đường sau này vì chỉ có toán mới khiến em vui thích thật thật sự và khiến em thức khuya mà không cảm thấy mệt mỏi. Thế nên nếu em vào khoa toán thì sẽ thoải mái chi tiêu thời gian mà không bận tâm đến những thứ khác
Hic em quên mất đây là diễn dàn sinh học, nhưng không biết trong trường KHTN có cho nghiên cứu thêm một thứ gì khác nếu thích hay không nhỉ? Nếu được em sẽ nghiên cứu về công nghệ sinh học vì em thấy rất thích thú bới những con virut và sự ranh ma của nó, còn prion nữa thật là bí ẩn và hấp dẫn.
Nói chung em sẽ không trở thành một bác sĩ hay một dược sĩ dù nhiều tiền, có thể em sẽ trở thành một giáo viên dạy toán dù bình thường và không khá giả nhưng em sẽ hết lòng vì học sinh và hết lòng với toán, ngoài ra còn tự do tìm hiểu về mấy con vi sinh vật, mà không bị sự bận bịu ràng buộc
virus là ngành hot đó em ak, cái này có nhiều ứng dụng. Việc làm đc hay ko là do mình tất cả em ak. Vào công nghệ sinh ở KHTN hầu hết toàn người thi khối A trượt nên vào thui, hầu hết đều chán cảnh học sinh nên họ học chỉ mang tính đối phó, ko có nhiều ý tưởng, ko yêu nghề nên việc làm trái nghề là ko thể ko có.
Em đừng bảo ngành này nghè, các thầy cô toàn giầu khủng khiếp @@ tiền họ kiếm là do làm dự án mà ra, em có năng lực thì có thể kiếm đc như vậy thui.
 
Trường Đại học quốc gia Hà Nội cho học văn bằng hai đó mà mình chả biết trong đó có không:D
em ak, ngành công nghệ sinh ko có văn bằng 2 vì kiến thức của ngành này quá thể nặng rùi, trừ khi em vô sinh y của công nghệ sinh, em sẽ đc gửi sang dược học 1 năm ra trg lấy bằng dược. Nhưng điều kiện để vào và sống đc trong phòng sinh y ở KHTN là rất khó @@
 
Nghe anh nè, con gái ko nên theo ngành tốn thời gian và công sức như Y và công nghệ sinh. Cứ cho là em giỏi, kiếm đc nhiều tiền đi, như vậy mai kia em lấy chồng sẽ ko có nhiều thời gian chăm sóc gia đình, cuộc sống sẽ càng chán nản và dễ đổ vỡ. Con gái nên theo sư phạm em ak. Sư phạm sinh hoặc sư phạm toán cũng đc, trg anh cũng có ngành đó. Năm 2,3 em vẫn có thể xin lên phòng thí nghiệm làm như công nghệ sinh. Kiến thức và chương trình học gần như công nghệ sinh. Chỉ là năm cuối em sẽ sang trg ĐH Giáo dục của ĐH quốc gia để học lấy bằng sư phạm mà thui :mrgreen:
 
Anh ơi quá muộn rồi:)) Bây giờ thì nộp hồ sơ kiểu gì. Nhưng mà em xác định trượt thẳng cẳng khối B rồi, cố đỗ khối A vào Khoa Học Môi trường thôi :D Còn thì nếu phải chọn khác em muốn chọn cái gì đó thử thách hơn và được đứng trước đám đông nhiều hơn:D Là làm sư phạm:D
 
khối A em thi gì, chưa thi mà đã bảo mình trượt thì thi thố thế nào đc @@ Đừng vội bỏ cuộc em ơi, cố gắng thì giờ vẫn kịp mà, mấy đứa lớp anh thi lại, bây giờ chúng nó mới bắt đầu ôn nè, vẫn còn kịp, còn em ôn lâu rùi lo gì hả em.
 
Nghe anh nè, con gái ko nên theo ngành tốn thời gian và công sức như Y và công nghệ sinh. Cứ cho là em giỏi, kiếm đc nhiều tiền đi, như vậy mai kia em lấy chồng sẽ ko có nhiều thời gian chăm sóc gia đình, cuộc sống sẽ càng chán nản và dễ đổ vỡ. Con gái nên theo sư phạm em ak. Sư phạm sinh hoặc sư phạm toán cũng đc, trg anh cũng có ngành đó. Năm 2,3 em vẫn có thể xin lên phòng thí nghiệm làm như công nghệ sinh. Kiến thức và chương trình học gần như công nghệ sinh. Chỉ là năm cuối em sẽ sang trg ĐH Giáo dục của ĐH quốc gia để học lấy bằng sư phạm mà thui :mrgreen:
Vậy có nghĩa là sinh viên sẽ không mất quá nhiều thời gian để rèn luyện kĩ năng đứng lớp đúng không, thế thì quá đã. Cô em nói trước kia cô học sư phạm bị giảng viên bắt luyện viết chữ trên bảng cho thẳng hàng rồi còn viết trên giấy A4 mà không được kẻ nữa, như thế thì thiệt là chán
Còn chuyện cuộc sống gia đình như anh nói thì theo em chưa nên nghĩ tới thì tốt hơn, em nghĩ không nên để nó chi phối việc định hướng tương lai của mình, chuyện vợ chồng con cái khi nào tới thì lo, không tới thì thôi:botay:còn nếu đã lập gia đình thì phải tìm người hợp với mình và hiểu mình chứ nhỉ, chứ sống theo kiểu tìm cách làm đối phó qua ngày như thế thì sống làm gì? Có lẽ em còn nhỏ nên nghĩ đơn giản vậy thôi:bimat:
Túm lại là trước mắt còn bao chuyện phải lo: hè lo học toán để có cơ hội thi tỉnh thi quốc gia, lo học lý hóa sinh để thi đại học (còn nếu muốn mạo hiểm thì liều bỏ hết chỉ học toán để được giải quốc gia), lo suy nghĩ lại về chọn trường chọn nghề, thuyết phục ba má nghe theo ý mình, lo kiếm chút đỉnh money để đủ năm mới mua sách về học, tìm cách làm thân với đứa bạn học chuyên để moi chút kinh nghiệm và tài liệu (nói đúng là lợi dụng),.............................................. nói chung là hơi nhiều
Quên mất cái trước mắt là lo thi học kỳ cho tốt đã:mrgreen:
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
11,649
Messages
71,548
Members
56,917
Latest member
sv368net
Back
Top