Thơ tình dân Tự nhiên

Lờicủagió

Senior Member
Thơ tình dân tự nhiên

Nếu anh là axit
Em nguyện làm bazơ
Để phản ứng trung hoà
Cần thêm chút tình ta xúc tác!
Anh ơi anh có nhớ
Lời anh nói năm nao
Trên bãi cỏ rì rào:
Trái đất hút vạn lần mạnh mẽ
Không bằng em một lực hấp dẫn lạ kỳ
Đi bên anh năm ấy
Em như tựa chín tầng mây
Dòng điện nhỏ xuyên trái tim dày
Anh dẫn em bay lượn suốt những ngày thơ ấu

:rose:

 
:rose:Thơ tình Toán Lý Hóa:rose:

Khi tôi nói em đừng " phãn ứng "
Hãy ngồi nghe mà "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giãi" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một " giây dẫn điện "
Vì đó là " đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười" công dụng " cũa em ư ?
Hay " nguyên tắc " giết người wa khoé mắt
Theo " định luật " cũa tình tôi " đậm đặc "
Kẽ si tình bị " điều chế " nơi em
Một cuộc đời son trẽ fãi lên men
Bỡi " nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng " hoá Trị "
Biết lấy gì do " thễ tích " sầu thương
Em đã làm "toã nhiệt " trái tim hoang
Và " trọng lượng " đã mấy lần co giãn
Tôi đau khỗ tim tôi vì nức rạn
Nên vội thay " cường độ" cũa tình yêu
Giãi thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không fát biễu 1 đôi lời " cãm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em " tác dụng "
Vì tương tư là" trạng thái thiên nhiên "
Nếu không tin em "khão sát " mà xem
Rồi sẽ thấy tôi " cân bằng " lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu " tuyệt đối"
Lòng nát tan như " tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ " một ngày kia
Và chẵng muốn đặt tình nơi " vô cực "
Tôi yêu em chẵng kễ gì quy ước
Không kễ gì " áp lu*c" cũa riêng ai
Nụ cười mà em " phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang " xuất hiện"
Fãi chăng tôi đi ngược chiều giòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao " nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào " không khí"
Niềm sầu tũi" bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương " điện trã" càng gia tăng
Có nhiều đêm "ão ãnh" cũa giai nhân
Đã "fãn chiếu" wa giất mơ êm ái
Khi tĩnh dậy thấy hồn như " điện giãi
Đang lạc về " tiêu điễm" tận hư vô
Có khi buồn " phân tích " lệ thành mưa
Mong "tỗng hợp " tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu " nguyên chất "
Tôi thật tình không" phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi " tích tụ " từ lâu
Một" dung dịch " chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi " đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về " điều chĩnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá " .

:hoanho::hoanho::hoanho:
 
Bài 3:

TÔI VÀ EM

Tôi và em là hai hành tinh lạ
Gói phận đời trong vũ trụ bao la
Niềm riêng mang nặng trĩu dãy ngân hà
Ta khắc khoải bên từng năm ánh sáng

ôm ngõ hồn còn in hằn dĩ vãng
Ta yên nằm trên hai trục x,y
Vết thương lòng nào hẳn đã phôi phai
Như dung khí vẫn còn âm ỉ đốt

Nhờ ánh quang ta gặp nhau bất chợt
Tình gieo tình theo định luật Newton
Ðem ưu tư ta nối nhịp cầu vồng
Trên trục z ta nhận ra giao điểm

Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ?
Mĩa mai thay định lý Hubble ra đời
Ngày mỗi đưa hai đứa mình hai nơi
Ðể khoảng cách là một trời thương nhớ

Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡ
Tự thu mình vào vùng tối black-hole
Hững hờ trong kiếp sống qúa mõi mòn
Tim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện

Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ?
Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhau
Ðắp lên ta chất ngất vết thương đau
Rồi bùng nổ, trả ta về hư cắu
:socool::socool::socool:
 
Anh ngõ lời xin em đừng phản ứng,
Hãy vui lòng tác dụng vào tim,
Anh yêu em như Acid yêu Kiềm,
Nếu hóa trị II ta cùng tương đối.

:mrgreen: :mrgreen:hình như còn dài nữa, nhưng nhớ không nổi ...
 
Anh biết em trong phương trình hóa học
Và quen em trong phản ứng cân bằng
Từ phương trình oxi hóa mangan
Tình hai đứa hòa trong dung dịch
Em chuẩn độ tình anh bằng axit
Từng giọt lắng nhỏ vào trong tim
Điểm dừng khi tình anh thay đổi
Bỏ lại em trong dung dịc thắm làn môi
Em là oxi rỉ xét đời anh
Đừng trách em sao tâm hồn phù thủy
Bởi hóa học biến đổi khôn lường
Tình trong em còn mãi vấn vương
Dẫu có lúc em thay đổi nhanh như phản ứng trung hòa
Dẫu có lúc đầu em nóng như phản ứng tỏa nhiệt
Và những khi bản thân em như nước gặp axit đậm
Là những khi anh như tra tấn bởi bazơ
Tại lúc này như có TNT một mớ
Cứ đùng đùng khói bốc cả hai bên
Mà anh dây đỏ như phenolphatalein gặp xút
Chỉ bởi rằng tay trái cứ như trên
Nhưng anh vẫn yêu em tha thiết
Mặn mà như muối
bền chặt như vôi
Rất ngọt ngào như đường saccarozo
Lấp lánh như những viên kim cương
Nồng nàn như oxi với hiđro
Có một thời ai say mê học hóa
Axit cộng Bazơ là phản ứng trung hòa
Muối Cộng nước là phản ứng cháy nổ
Tái hợp thành valentine đầy hoa
Xúc tác Noel ta sẽ thấy quà
Thêm sinh nhật thì chất N vừa đủ
Ánh sáng khuếch tán hỗn hợp mau tan
Rồi Một hôm ai hí hoáng lên bàn
Đố ai đó một phương trình vô định
 
Nếu em là axit
Anh xin làm bazo

Để tình yêu bất ngờ
Mãi trung hòa ko kịp
Em thích làm axit
Có vị chát vị chua
Như hương vị tình yêu
Ko ngọt ngào đằm thắm

Tính cách em quái lắm
Đâu chỉ một proton
Em cứ chạy lông nhông
Tìm đến OH khác

Anh phải dùng xúc tác
Mới tách được em ra
Để dắt em về nhà
Xin lời bình hai họ

Em biến quỳ thành đỏ
Anh biến quỳ thành xanh
Hai chúng ta làm lành
Tình yêu ta sáng mãi

 
Có một thời ai say mê học hoá
A. cộng B. là phản ứng trung hoà
M cộng N là phản ứng cháy nổ
Tái hợp thành Valentine đầy hoa
Xúc tác Noel , ta sẽ thấy quà
Thêm sinh nhật thì chất N vừa đủ
Nếu môi trường ta đặt trong sở thú
A ét ca tờ, hỗn hợp mau tan
Rồi một hôm ai hí hoáy lên bàn
Đố ai đó một phương trình vô định
Để người ta cứ ngồi hoài, bướng bỉnh
Tính toán nào e giảm lại e tăng
Đường tim ai xâu phản ứng lằng ngoằng
Đủ ét te, bô li me, a xít
Rượu, xê ton, phê non, an đê hít
Để ai tìm nhăn trán, mặt đăm chiêu
Có một thời học hoá để mà yêu
Có một thời học trò để mà nhớ
Cãi, giận nhau, nhức đầu quá xá cỡ
Để cuối cùng vẫn trùng hợp, trùng ngưng.
 
Em chuẩn độ tình anh bằng acid
Từng giọt lắng nhỏ vào trong tim
Điểm dừng khi tình anh thay đổi
Bỏ lại em dung dịch thắm làn môi
-
Em là oxy rỉ sét đời anh
Đừng trách em sao tâm hồn phù thủy
Bởi hóa học biến đổi khôn lường
Tình trong em còn mãi vấn vương…


Ngồi rãnh thế là tìm thêm :mrgreen::dance:
 
Em góp cái này chẳng liên quan đến học hành đâu :
Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một



Nếu như em là cột
Anh xin làm căn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở



Nếu như em là phở
Thì anh là nước lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ



Nếu như em là chỉ
Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ đứt....



Giả như em có sứt
Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta đi cùng lối



Giả như em sợ tối
Anh sẽ là ngọn đèn
Dù dầu đắt xăng lên
Anh vẫn luôn toả sáng.....


Còn nếu em là ván
Anh sẽ xin làm đinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết



Nếu em làm biển biếc
Anh làm sóng bạc đầu
Dù tận dưới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển



Giả như không còn nắng
Em sợ bầu trời đêm
Anh gọi mặt trời lên
Ðón bình minh rực rỡ
 

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
11,649
Messages
71,550
Members
56,918
Latest member
sv368net
Back
Top