Vài lời của ban quản trị!

Status
Not open for further replies.
Thú thật, chát chít tiết kiệm được rất nhiều thời gian vì mọi người đều phải đầu tư. Còn viết bài tốn thời gian lắm. Hôm trước tớ dành 3 ngày để viết 1 bài review nho nhỏ về công nghệ enzyme, đến lúc viết xong đọc lại thấy chẳng ra làm sao nên không dám post lên đây.

Mà Bluespring ơi, xem lại tý nha, mấy câu hỏi chát chít của tớ đều có thể dẫn đến những trao đổi học thuật thú vị đấy :oops:
 
""""À mà quên, thế bạn biết bạn đang là ai chưa?chưa à, thật tiếc""""
Khoan đã chứ bác,tiếc chi mà vộị mà vàng vậy, chưa nhận được câu trả lời của tôi mà :đối vơi diễn đàn , đối với cá bác tôi biết tôi là ai, còn đối với chúng tôi , các bác cũng đã nghĩ được mình là ai rồi đấy, cái chính là người khác (cũng lại là tôi_ các bác) đang nghĩ người đó ( cũng là tôi -các bác ) nghĩ mình đang là ai .Chưa hiểu thì về nhà khi nằm ngủ bác để tay lên trán ròi cố mà hiểu tiếp nhé.
Bác khuongqautic trả lời nhẹ nhàng lắm , sao từ đàu khong lên tiếng cho đỡ căng thẳng.
Tôi STOP ý kiến ở đây, mọi người cứ trổ hết bài ra đi , tôi ko tham gia nữa.BB
 
Tôi có 1 người bạn, anh ta làm giám đốc cho 1 công ty nước ngòai. Một lần anh ta cần tuyển 1 thư ký cho công việc của mình.

Ngày đầu tiên thử việc của 1 ứng cử viên mà anh cho là khá nhất trong số các ứng cử viên nộp đơn (ngọai hình, ngọai ngữ,chuyên môn)

Giữa buổi, anh bạn giám đốc bao cô ấp nấu nước pha trà.

Nửa tiếng sau có mùi khét khắp phòng, thì ra cái ấm nấu nước bị cháy khét.

Anh bạn giám đốc tôi nhăn mặt và nói với cô thư ký: Bộ hồi đó giờ cô chưa bao giờ nấu nước pha trà à.

Cô thư ký nhìn anh giám đốc và nói:
- Tôi vào đây để làm thư ký chứ đâu phải làm nhân viên pha trà. Ở nhà ba má tui chưa bao giờ bắt tui phải nấu nước pha trà hầu ai hết.

Anh bạn giám đốc tôi nhẹ nhàng mở tủ, lấy bộ hồ sơ và trân trọng đưa cho cô thư ký thử việc:

- Cô về nói ba má cô dạy lại cô cách nào nấu nước pha trà đàng hòang tử tế rồi hãy quay lại sinh việc nhé.



To eagle:

- có thể em là 1 học sinh giỏi trong trường phổ thông
- có thể em là con cưng của ba má em
- có thể em là học sinh của lớp chuyên lớp chọn thời phổ thông trung học
- có thể em đậu vào trường ĐH với điểm rất cao
- có thể em dễ thương xinh đẹp với những người bạn trai cùng lứa

Nhưng:

-Em nên về nhà bảo ba má em dạy lại em cách nấu nước pha trà rồi hãy quay lại forum này em nhé.
 
Tôi có quen 1 người, anh ta làm giám đốc cho 1 công ty nước ngòai. Một lần anh ta cần tuyển 1 thư ký cho công việc của mình.

Ngày đầu tiên thử việc của 1 ứng cử viên mà anh cho là khá nhất trong số các ứng cử viên nộp đơn (ngọai hình, ngọai ngữ,chuyên môn)

Giữa buổi, anh bạn giám đốc bảo cô ấy nấu nước pha trà.

Nửa tiếng sau có mùi khét khắp phòng.

Anh bạn giám đốc tôi nhăn mặt và nói với cô thư ký: Bộ hồi đó giờ cô chưa bao giờ nấu nước pha trà à.

Cô thư ký nhìn anh giám đốc và nói:
- Thưa anh tàn thuốc của anh làm cháy chiếc khăn trải bàn rồi ạ!
Anh giám đốc nhìn lại chiếc bàn mà anh ta vừa ngồi lúc nãy:
- Tôi xin lỗi, tôi sơ ý quá.
:D câu chuyện cũng vui ghê.

To eagle:

- có thể bạn là 1 học sinh giỏi trong trường phổ thông
- có thể bạn là con cưng của ba má em
- có thể bạn là học sinh của lớp chuyên lớp chọn thời phổ thông trung học
- có thể bạn đậu vào trường ĐH với điểm rất cao
- có thể bạn dễ thương xinh đẹp với những người bạn trai cùng lứa

Nhưng:

- Bạn nên xem lại ai là người tạo nên mùi khét đó nhé.
 
Chào bạn mylife,

Bài post của bạn làm tôi thấy buồn cười quá. Lâu rồi không gặp lại những nét tinh nghịch như vậy. :D

Và bạn eagle thân mến, không có gì có thể ngăn cản bạn học hỏi cả, kể cả những lời khinh miệt của người khác. Học người này không được thì học người khác, học chỗ này không được thì mình học chỗ khác.

Thế giới này bao la và có rất nhiều người kiến thức rộng, tầm nhìn xa, viết không sai chính tả :D và sẵn sàng giúp đỡ những người ham học hỏi chứ không phải hơn thua một vài chuyện cỏn con chỉ để chứng tỏ là "tao già hơn mày tao nên tao dĩ nhiên khôn hơn mày, mày biết điều thì phải nể tao, cun cút trước tao, làm theo những điều tao bảo, chơi theo luật tao đặt ra".

Ở ai và ở đâu bạn cũng có thể học được điều gì đấy, chẳng phải nhất thiết ở một forum nào với một cái luật lệ nào cả. So, feel free.

Tôi muốn post lại một lần nữa ý kiến của tôi từng post ở topic khác, nhưng cũng liên quan rất nhiều đến chủ đề này.

----------------

Tôi thấy các bạn chưa có gì để "cho" cứ tự tin mà "nhận", miễn là nó giúp ích cho kiến thức của bạn, chẳng phải luồn cúi ai, chẳng phải khép nép "chờ mấy năm quay lại nói chuyện với các bác" hay gì đó tương tự. Có ý tưởng thì cứ mạnh dạn bộc lộ, để trao đổi và học hỏi.

Kiến thức mà, không biết thì hỏi, cần thì cứ xin. Tôi nghĩ phần lớn các bạn chưa có điều kiện chứ không phải các bạn không muốn cho nhận công bằng. Tôi không nghĩ là có nhiều kẻ cứ đi xin xỏ, gom góp những thứ "chùa" rồi dán mác mình lên và bán buôn kiếm chác từ những thứ ấy, những kẻ ấy tôi từng thấy, và nghĩ là có, nhưng không nhiều.

Những người đã thật sự muốn cho thì họ hoàn toàn cho bạn vô tư, không đòi bạn đáp trả, nhất là kiến thức, và điều họ mong muốn duy nhất là sau này khi bạn có đủ điều điện để cho kiến thức đi, xin bạn cũng hãy cho đi, và đừng hạch sách gì những người nhận nó.

Trang web như thế này từng là ao ước của tôi và các bạn của tôi thời đại học. Tôi mong là có thể giúp ích gì đó cho các bạn, vì thuở đó tôi cũng từng gặp nhiều khó khăn tương tự như các bạn. Cũng từng bị mỉa mai vì ít kiến thức và không thể tìm được tài liệu mong muốn. Và thật may mắn, tôi đã từng được giúp đỡ rất tận tình bởi những người đi trước.

Đó là tất cả những gì tôi muốn nói.

Nếu bạn nào cần bài báo gì cụ thể tôi sẽ giúp trong khả năng của mình. Cũng như đã có những người giúp đỡ tôi không điều kiện. Hiện tôi có thể access vào một số báo và có một số ebook. Tôi sẽ post lên nếu các bạn quan tâm.

---------------

To bạn dontcry,

Tôi đọc xong 3 mục của bạn cũng nghĩ y như bạn mylife, và rồi tôi lại nghĩ đến và cảm thấy cảm kích những thầy cô của tôi vô cùng, mà có thể cũng là thầy cô của nhiều người ở đây nữa.

Và cuối cùng thì tôi đã hiểu được ý tưởng của bạn, ôi, diễn đàn tuyệt diệu của bạn sẽ bao gồm khoảng 4 - 5 thành viên "chất lượng" ở vài chuyên ngành khác nhau, ai cũng có khả năng cho à không khả năng "vay-trả" cả, ngày ngày post những bài cực kỳ chất lượng lên và chẳng ai đọc bài (ai) cả vì quá bận.

Thế là diễn đàn này sẽ chẳng bao giờ có chat chit lộn xộn được, chẳng bao giờ có bài kém chất lượng được, và cái cơ chế xin-cho đáng nguyền rủa của nền giáo dục yếu kém nước nhà cũng không thể xâm nhập và phá họai cái diễn đàn vững mạnh và chất lượng của chúng ta được.
:mrgreen:
Ôi, thật là một viễn cảnh tươi sáng, nghĩ lại thấy buồn.
 
Bài viết của moony làm tôi thấy chùng cả xuống. Buồn, thất vọng và cảm thấy ghét cay ghét đắng thói dễ dãi, hời hợt, vô trách nhiệm, tùy tiện. Đôi khi người ta giết người chỉ vì sự bất cẩn, cẩu thả của mình.


1. Tất cả những lời bào chữa cho sự lười nhác đều là ngụy biện.

2. Đừng vô tình hay cố ý bóp méo vấn đề.
- Diễn đàn luôn hoan nghênh và cổ vũ những câu hỏi mà người hỏi thực sự có tìm hiểu vấn đề nhưng chưa thông, chứ không phải là không chấp nhận các câu hỏi của SV.
- Đây không phải là nơi dành cho những người lười biếng. Hãy xem nhoc_nam_1 với vấn đề RNAi và sự trao đổi, góp ý của các anh các chị với bạn ấy. Các bạn sinh viên hãy đọc chủ đề đó đi, rồi bạn sẽ hiểu ý mà chúng tôi muốn nói.

3. Có thể do cụm từ xin - cho làm nhiều người giật mình chăng?

- Cơ chế xin cho mà chúng tôi đề cập là do bản chất xin - cho của các cuộc thảo luận được bắt đầu bằng những câu hỏi kiểu "không biết gì nhưng ngại đọc, ngán google", chứ không phải thái độ "cho" của những người có kiến thức. Thực tế chưa ai trên diễn đàn này có thái độ đó. Đừng hiểu nhầm vấn đề hay đáng buồn hơn là cố tình hiểu nhầm. Mọi thứ trên net đều là ảo, xin - cho hay sòng phẳng thì các đàn anh cũng chả được lợi lộc gì. Cái mà tất cả chúng ta sẽ cùng thu được thì tôi đã nói rồi.

- Hãy nhìn lại các thành viên, các bài viết trên diễn đàn các bạn sẽ thấy có một số thành viên chỉ luôn hỏi, thậm chí khi người ta trả lời cho rồi cũng chỉ biết nghe mà chả thấy có phản hồi gì cho đàng hoàng về mặt khoa học(Cụ thể hãy xem eagle84 với chủ đề về nòng nọc đứt đuôi). Như vậy người hỏi thu được cái gì? Trong khi đó có một số rất ít thành viên gần như mặc nhiên phải lãnh trách nhiệm trả lời, giải đáp. Như vậy không phải là thảo luận trao đổi gì hết. Đó chính là bản chất xin - cho mà chỉ có một vài người thực sự gắn bó và tâm huyết với diễn đàn mới nhận ra. Nhận ra và đưa ra vấn đề để tìm cách khắc phục, tìm cách thay đổi nó với mục đích tốt đẹp cho tất cả các thành viên. Hãy hiểu đúng ý nghĩa của sự việc.

- Hãy biết cách khai thác công sức và trình độ của các đại gia sao cho có ích thực sự với các bạn. Nếu bạn say mê vấn đề gì đó mà tìm được một người có kiến thức uyên thâm để hỏi, để trao đổi thì không còn gì tuyệt vời bằng.

4. Cố gắng thoát ra khỏi cơ chế xin - cho để làm cho diễn đàn vững vàng hơn.

- Diễn đàn sẽ không thể phát triển bền vững một khi cơ chế này còn tồn tại.
- Hãy thay xin - cho bằng vay - trả. Xin nhắc lại nên hiểu xin - cho và vay - trả đúng nghĩa mà chúng tôi muốn nói chứ đừng hiểu theo suy luận áp đặt + sự tự ái + sự thiếu tự tin (nếu có) của bạn.
- Vẫn luôn có những người sẵn sàng chia sẻ tất cả những gì mình có với lớp đàn em mà chả có ý kiến gì về chuyện xin - cho cả.

5. Cuối cùng, chúng tôi mong muốn diễn đàn là nơi có ích đối với mọi người, từ các bạn học sinh, sinh viên cho đến các đại gia. Là nơi rèn luyện năng lực chuyên môn của bạn chứ không phải nơi mà bạn ghé qua khi bạn cần một điều gì đó nhưng không muốn lao động. Không phải là nơi để bạn tùy tiện quăng lên một vài mẩu rác để người khác lại phải mất công dọn vệ sinh.
Hôm trước tớ dành 3 ngày để viết 1 bài review nho nhỏ về công nghệ enzyme, đến lúc viết xong đọc lại thấy chẳng ra làm sao nên không dám post lên đây.
Đây là một sự hiểu lầm tai hại về chức năng, mục đích của diễn đàn.
- Diễn đàn là để rèn luyện, vì vậy, hãy post bài đó lên để xem mọi người phản biện như thế nào, để xem thực sự bài viết của bạn chán đến đâu, dở hơi đến đâu. Bạn sẽ thu được một số kinh nghiệm viết bài. Bài review của bạn cũng như tất cả những bài viết, những vấn đề mà các bạn đã bỏ công sức ra chắc chắn không phải là " rác ".
- Diễn đàn có thể là nơi để bạn trình diễn những kiến thức mà bạn vất vả, đổ mồ hôi công sức mới thu được. Chả có ý do gì bạn không trình diễn những thứ quý giá đó. Hãy trình diễn đi, kiến thức quý báu cần được đem ra cho bàn dân thiên hạ biết, như vậy có ích hơn là cất kín ở một góc nhà.


Còn nhiều điều muốn nói nhưng thôi, có lẽ tạm dừng. Quan điểm của chúng tôi như thế nào ai hiểu thì đã hiểu rồi, còn người không hiểu có nói nữa cũng chả giải quyết gì. Xin phép khóa chủ đề này.

Chúng tôi sẽ xóa thẳng tay những bài viết không có nội dung khoa học nếu bài đó nằm trong những box chuyên môn.
 
Status
Not open for further replies.

Facebook

Thống kê diễn đàn

Threads
12,995
Messages
72,869
Members
45,065
Latest member
Go88aa
Back
Top